Sau khi đọc các bài viết của đệ tử Đại Pháp tại
Trung Quốc gửi đến Pháp hội điện tử trên mạng
Internet, [tôi] cảm thấy rằng các bài đều không
còn mang theo cái tâm của người thường khi
được viết, không có chút nào trình tự hay nội
dung hư giả không thật của lối viết chạy theo
hình thức hoàn thành nhiệm vụ như của Đảng,
cũng không còn cái tâm con người với hình thức
báo cáo công trạng như “tôi không nói thì sẽ
chẳng ai biết”, về cơ bản không có cái tư duy lôgíc
của văn hoá đảng. [Tôi] cũng có cảm giác
rằng...