TỔNG HỢP THƠ
Đất tạm dung lòng bỗng chợt vui
Thư em một thoáng mát xuân đời
Sóng xưa ngược hướng về quê cũ
Em gái Gò Công! em của tôi
GÒ CÔNG ƠI! TA NHỚ
Thy Lan Thảo
(Thương gửi Đồng Hương Gò Công sống nơi đất người)
Đất tạm dung lòng bỗng chợt vui Em dẫn anh về quê Tân Trung
Thư em một thoáng mát xuân đời Tháng năm còng lột mắm thơm lừng
Sóng xưa ngược hướng về quê cũ Khế chua chuối chát , ngò om, quế
Em gái Gò Công! em của tôi... Tự Đức còn khen món bảo trân...
Em viết lời thơ thật dễ thương Xuôi xuống Bình Ân ăn đám giổ
Gợi mơ gợi nhớ nắng thu hường Làm sao quên được món nham cua
Gió cầu Long Chiến bay tà áo Thịt cua quyện gạch , chua rau vấp
Trăng đón hoàng hôn-sách nhớ trường! Rượu đế Gò Me say được chưa !?...
Hàng cây so đũa bên Cầu Huyện Em dẫn anh lên vườn Vĩnh Lợi
Theo gió chướng về đã trổ hoa Trời trưa gay nắng mát dừa xiêm
Đậu rồng me dốt bông so đũa Có cô con gái bên cây Éo
Tôm đất nguyên đầu thơm canh chua Trái Éo quằn say theo nhịp tim...
Canh chua so đũa - tôm Xóm Cội Kiến vàng đùa giởn bên cành quít
Muối ớt tươi màu - gạo Sóc Nâu Vĩnh Hựu vườn trưa ngọt vị cam
Em nhắc cho anh thèm muốn khóc Em đút cho anh từng múi ngọt
Đất lạ quê người biết tìm đâu! Quê nghèo mà đẹp phải không em !?
Trái đậu rồng tươi xanh nét non Tháng sáu theo em về Vàm Láng
Bên giàn mới hái gạo hương thơm Trẻ con áo mới đón nghinh Ông
Mắm tôm chà béo tình quê mẹ Gỏi Sam, Tôm Tít, tái Cá Nhám
Ớt hiểm bên vườn cay rất ngon... Rượu uống bao nhiêu đủ ấm lòng!?
Em nhắc cho anh nhớ Tân Thành Em nhắc cho anh ngày tháng tết
Ngang Cống Bà Chài... vườn ai xanh Mẹ ngồi ngắm nghía hủ tôm chua
Điểm hồng hương ngọt Sơ Ry thắm Đu đủ hườm xanh tươi mỏ vịt
Mát cả trưa hè... nhớ không anh!? Thịt ba chỉ thái - nuốt như cò...
Anh còn nhớ mãng cầu Pháo Đài Buổi sáng chợ đông chảo mỡ sôi
Ngọt ngào tình mẹ - mãn cầu dai Thơm lừng bánh giá , khách quanh ngồi
Quê mình nghèo lắm nhưng không thiếu Mắm pha chanh ớt, rau tươi rói
Những thức ăn ngon để nhớ hoài..! Ngon quá nhờ em miệng khéo cười!
Em nhắc cho anh mì Miểu Bà Ghé lại Kim Lang mua bánh ngọt
Ớt hồng cải trắng dấm ngâm chua Ơ kìa cô chủ nét hương duyên
Con tôm vàng áo phồng hương bột Bánh bông lan nở thơm đường cát
Bụng đã căng mà vẫn như chưa Cô chủ cười tươi - quên trả tiền...
Ghé lại Chú Cưng vào buổi tối Đất tạm dung mà đọc thư em
Cá Chìa Vôi ngọt vị canh chua Đang vui em nhắc lại buồn thêm
Ly bia chưa cạn mà cơm thố Mẹ anh quê cũ giờ hiu quạnh
Vỏ chất cao ngang đã tới đầu Leo lét đèn khuya lạnh gió đêm!
Bánh neo Chú cẩu dòn hương cốm Anh hẹn em - Anh sẽ trở về
Ghé Quảng Lợi Hoà nghỉ nắng trưa Một ngày nắng đẹp - mát tình quê
Ly mắt trâu uống trà Bố Lĩ Cờ vàng phất phới bay kiêu hãnh
Gò Công ơi nhớ mấy cho vừa..! Mình sẽ bên nhau trọn ước thề
1|Trang
TÔ CANH CỦA MẸ
Thy Lan Thảo
(Gửi Anh Trần Văn Chi,
người còn nhớ con cá ngát)
Cá ngát nấu với lá me non Cái no cái ấm trời xa xứ
Thêm chút cà, giá, rau ngò om Ray rứt lòng con lắm mẹ ơi
Nước mắm Phú Quốc dầm ớt hiểm Từ buổi con lìa xa giặc dữ
Ngọn đèn chao gió- mưa hoàng hôn.! Lòng con nhớ mẹ- tiếc thương đời!
Mẹ ơi! Con nhớ, thương mà nhớ Bàn tay của mẹ luôn chăm sóc
Từng buổi cơm chiều có mẹ ba Từ thuở con thơ đến trưởng thành
Có anh, có chị cười vui vẻ Thằng bé ngày xưa nay bạc tóc
Xao xác ngoài sân, tiếng chó gà… Không về thăm mẹ thật đọan đành…
Gạo Sóc Nâu dẽo thơm lúa mới Con nhớ từng bữa cơm mẹ dọn
Cá ngát thịt dai vị ngọt ngào Trưa chiều đầm ấm mái nhà xưa
Lá me non mùa mưa vừa tới Đất người chỉ nhớ rồi thương tiếc
Lòng mẹ thương con- biển dạt dào… Dù đã qua rồi cảnh gió mưa…
Đất người nắng ấm trời tươi sáng Bao giờ nhìn lại tô canh nóng
Cái mặc, cái ăn quá đủ đầy Cá ngát tươi- cà giá thơm chua
Một thuở tuổi đời con dày dạn Tiếng cười của mẹ còn vang vọng
Tám năm lao nhục bước lưu đày.! Lạnh giữa lòng con, tiếng gió lùa…
Canh chua cá ngát – bàn tay mẹ
Kỷ niệm đong đầy ướp nhớ thương…
2|Trang
TÌNH NGỌT BUỔI VỀ
Thy Lan Thảo
Ta về, cát bụi vương màu áo Những thằng mài ghế năm xưa đã
Đón bước người xa gió lạnh lùng Vượt biển ra đi, đứa tội tù
Cúi mặt trước tiếng đời kiêu ngạo Mấy cô vợ lính xanh như lá
Đời ta thấm nặng cảnh lao lung… Nuôi chồng lao cải giữa đời hư
Cờ đỏ bay- dường đá long chong Ta về chân vẫn còn xiềng xích
Đừng hỏi thăm chi chỉ bận lòng Mắt của Công An mắt cú mèo
Ta bước trên bờ đê lối cũ Bạn ta mấy đứa còn thân thích
Nắng Gò Công vẫn sắc nắng hồng.! Gượng sống cầm hơi giữa cảnh nghèo
Xưa đường quen – nay thành lối lạ Cảnh đời nhiều lúc đau lòng lắm
Tám năm dài ai nhớ ai thương Cô bé năm xưa đã xuống đò
Bạn bè lắm thằng yên mồ mả Có lẽ giờ nầy đang tươi mát
Gió cuốn theo chân…bụi chán chường.! Bước đường im phẳng, nắng tự do…
Mẹ ta, anh chị mong chờ lắm May mà còn mẹ còn anh chị
Thằng út gian truân khổ nhục thù Gom hết tình thương ủ ấm đời
Ví biết đường đời bằng phẳng cả Buổi cơm rau muối mà vui lắm
Đâu còn ai khóc buổi tháng tư…! Ấm áp thâm tình ý thật tươi !
Đây trường trung học thân thương quá
Ta nhớ Cô Huyền, Chú Sáu Sua
Bảy năm thân thuộc nay thành lạ
Vần vũ trời mây cảnh chuyển mùa
3|Trang