logo

Sofia Vasilyevna Kovalevskaya

sơ lược Sofia Vasilyevna Kovalevskaya sưu tầm từ internet
Sofia Vasilyevna Kovalevskaya (1850 ­ 1891) Sinh: 15/1/1850 tại Moscow, Nga Mất : 10/2/1891 tại Stockholm, Thụy Điển (Các bạn muốn tìm hiểu thêm về cuộc đời và sự nghiệp của Kovalevskaya, có thể tìm đọc   cuốn sách “Một số phận vinh quang và cay đắng” dịch từ tiếng Nga của Nxb Thanh niên) Sofia Kovalevskaya là con giữa của viên tướng pháo binh Vasily Korvin Krukovsky, và Velizaveta  Shubert, cả hai đều là những người được giáo dục của giới quý tộc Nga. Sofia được dạy dỗ bởi  các gia sư, đầu tiên sống tại Palabino, lãnh địa của Krukovsky, sau đó tại St. Petersburg, và tham  gia vào nhóm xã hội của gia đình bà, trong đó có nhà văn Dostoevsky. Sofia bị sức hấp dẫn của toán học lôi cuốn ngay từ khi còn rất nhỏ. Người chú của cô, Pyotr  Vasilievich Krukovsky, một người rất quan tâm đến toán học, đã nói cho cô về những vấn đề của  môn toán. Sofia viết trong tự truyện của mình: "ý nghĩa của các khái niệm này đương nhiên tôi  không thể hiểu hết được, nhưng chúng đã tác động lên trí tưởng tượng của tôi, truyền cho tôi sự  sùng bái toán học như một môn khoa học cao quý và bí hiểm, có thể mở ra một thế giới của  những con người kỳ diệu, vô bờ bến." Năm 11 tuổi, các bức tường trong căn phòng của Sofia dán đầy những trang bài giảng của  Ostrogradski về phép tính vi phân và tích phân. Cô nhận thấy rằng một vài thứ trong các tờ giấy  này cô đã được nghe qua những câu chuyện của người chú. Việc nghiên cứu các tờ giấy dán  tường là bước đầu tiên Sofia đến với các phép toán. Dưới sự dẫn dắt của gia sư, thầy giáo Y I Malevich, Sofia đã chính thức đến với nghiên cứu toán  học, cô đã nói rằng: "Tôi cảm thấy sức lôi cuốn của toán học mãnh liệt đến nỗi tôi bắt đầu sao  lãng các môn học khác." Cha của Sofia quyết định chấm dứt các bài học về toán của cô, như­ng cô đã mượn được một bản  sao (copy) cuốn sách Đại số (Algebra) của Bourdeu và đọc vào ban đêm khi cả nhà đã đi ngủ. Một năm sau, một người hàng xóm, giáo sư Tyrtov, tặng gia đình cô một cuốn sách giáo khoa vật  lý do ông viết, và Sofia đã thử đọc nó. Cô không hiểu những công thức lượng giác và cố gắng tự  mình giải thích chúng. Tyrtov thấy khi làm việc với khái niệm hàm sin, cô đã sử dụng phương  pháp suy luận giống như sự phát triển nó trong lịch sử. Tyrtov đã nói lại với với cha của Sofia nên  khuyến khích cô tiếp tục học toán, nhưng phải mất vài năm sau, ông mới cho phép cô theo học  các khóa học riêng. Sofia đã buộc phải cưới chồng để có thể ra nước ngoài học tiếp lên đại học (Ở Nga thời đó, phụ  nữ không được học Đại học; nhưng muốn có hộ chiếu ở nước ngoài thì phải là con gái đã có  chồng. Vậy mới có đám cưới giả của Sofia, đám cưới này về sau trở thành thật). Cha của cô  không cho phép cô rời khỏi nhà để học đại học, và người phụ nữ Nga lúc đó không thể sống  ngoài gia đình nếu không có văn bản cho phép của cha hoặc của chồng. Năm 18 tuổi, cô đã làm  đám cưới giả với Vladimir Kovalevski, một nhà cổ sinh vật học trẻ tuổi. Cuộc hôn nhân này gây ra  nhiều nhiều vấn đề rắc rối cho Sofia và, trong suốt 15 năm, đây là nguyên nhân của sự buồn  phiền, cáu giận và căng thẳng triền miên và sự tập trung của cô bị chi phối bởi các cuộc tranh cãi  thường xuyên và những hiểu lầm với người chồng. Năm 1869 Sofia đến Heidelberg để học toán học và các môn khoa học tự nhiên, nhưng sau mới  vỡ lẽ: các trường đại học ở đây không nhận các nữ sinh. Cuối cùng cô thuyết phục được người ta  cho cô dự nghe các bài giảng một cách không chính thức. Sofia đã học rất tốt ở đó ba học kỳ và,  theo hồi ức của các bạn sinh viên cùng học, cô ngay lập tức thu hút chú ý với các thầy giáo với  khả năng toán học khác thường của mình. Giáo sư Konigsberger, nhà hóa học lỗi lạc  Kirchhoff, .... và tất cả các giáo sư khác đều rất yêu mến cô học trò xuất sắc của mình và nói về  cô như một hiện tượng khác thường. Năm 1871 Kovalevskaya chuyển đến Berlin để học Weierstrass, thầy của Konigsberger. Nhưng  Ban giám hiệu đã từ chối việc cho phép cô tham gia các khóa học ở trường này bất chấp những  cố gắng của Weierstrass và những đồng nghiệp của ông. Thật trớ trêu điều này lại giúp cô được  học riêng với Weierstrass hơn 4 năm liền. Gần đến mùa xuân năm 1874, Kovalevskaya hoàn thành 3 bài báo. Weierstrass cho rằng mỗi  một bài báo này xứng đáng với học vị tiến sĩ (doctorate). Ba bài báo này về phương trình đạo hàm  riêng (Partial differential equations), tích phân Abel (Abelian integrals) và vành Saturn (Saturn's  Rings). Bài báo đầu tiên được công bố trong Tạp chí Crelle (Crelle's Journal)[/i[ năm 1875, là một  sự đóng góp rất đáng chú ý. Bài báo về biến đổi tích phân Abel về các tích phân elliptic (elliptic  integrals) đơn giản hơn tuy không quan trọng bằng bài báo trước nhưng có chứa hàng loạt những  thao tác khéo léo chứng tỏ cô làm chủ hoàn toàn lý thuyết Weierstrass. Năm 1874 Kovalevskaya được cấp bằng tiến sĩ, summa cum laude, của Trường Đại học  Gottingen. Mặc dù có bằng tiến sĩ và thư tiến cử đặc biệt của Weierstrass, Kovalevskaya vẫn  không kiếm được một chân giảng dạy trong trường Đại học. Điều này có nhiều nguyên nhân,  nhưng giới tính của bà vẫn là cản trở lớn nhất. Kết quả là suốt sáu năm bà không tiếp tục được  công việc nghiên cứu và cũng không đáp lại các bức thư của Weierstrass. Bà cay đắng nhận ra  rằng công việc tốt nhất là dạy số học trong các lớp cơ bản của trường dành cho nữ sinh. Năm 1878, Kovalevskaya sinh con gái, nhưng từ năm 1880 cô bắt đầu trở lại với các nghiên cứu  toán học của mình. Năm 1882 bà bắt đầu làm việc với khúc xạ ánh sáng (refraction of light), và  viết ba bài báo về đề tài này. Năm 1916, Volterra đã nhận ra Kovalevskaya đã có một số sai lầm  giống Lamé, trong các bài báo đặt có sở cho vấn đề này, mặc dù bà đã chỉ ra một số các lỗi khác  mà Lamé mắc phải trong cách trình bày vấn đề của ông. Tuy vậy, bài đầu tiên trong ba bài báo  có giá trị rất lớn, bởi vì nó bao gồm một sự giải thích lý thuyết của Weierstrass cho việc giải một  số phương trình đạo hàm riêng. Mùa xuân năm 1883, Vladimir, người mà Sofia đã ly thân trong vòng 2 năm, đã tự tử. Sau cú sốc  ban đầu, Kovalevskaya tự giam mình vào công toán học nhằm xua đi những cảm giác tội lỗi.  Mittag Leffler giúp Kovalevskaya vượt qua những sự chống đối ở Stockholm, và cuối cùng đã  giành được cho bà chức vụ phó giáo sư (privat docent). Bà bắt đầu giảng dạy ở đây từ đầu năm  1884, nửa năm sau, tháng Sáu năm 1884, được cử làm quyền giáo sư (extraordinary  professorship), và đến tháng 6 năm 1889 trở thành người phụ nữ đầu tiên sau nhà vật lý Laura  Bassi và Maria Gaetana Agnesi được giữ một chức vụ giáo sư chính thức ở một trường Đại học  của châu Âu. Trong những năm Kovalevskaya ở Stockholm, bà đã tiến hành nhiều nghiên cứu quan trọng trọng  nhất. Bà giảng bài về những vấn đề mới nhất trong giải tích và trở thành Tổng biên tập tạp chí  mới [i]Acta Mathematica. Bà giữ lên lạc với các nhà toán học của Paris và Berlin và tham gia vào  việc tổ chức các hội nghị quốc tế. Vị trí của bà làm xã hội chú ý, bà bắt đầu viết hồi ký  (reminiscences) và những vở kịch, những công việc mà bà rất yêu thích khi còn trẻ. Chủ đề của giải thưởng Bordin của Viện hàn lâm Khoa học Pháp đ­ược công bố năm 1886. Những bài tham dự phải có những đóng góp đáng kể cho bài toán nghiên cứu vật thể rắn.  Kovalevskaya đã tham gia và, năm 1886, bà được trao tặng giải thư­ởng Bordin với công trình  Mémoire sur un cas particulier du problème de le rotation d'un corps pesant autour d'un point  fixe, ou l'intégration s'effectue à l'aide des fonctions ultraelliptiques du temps. (Một trường hợp  riêng của bài toán về sự quay một vật thể quanh một điểm cố định, nơi tích phân có tác dụng với  sự ứng dụng của hàm số siêu elliptic). Để ghi nhận công trình xuất sắc này, tiền thưởng đã được  nâng từ 3,000 lên 5,000 francs. Sự nghiên cứu sâu hơn của Kovalevskaya về đề tài này đã nhận được giải thưởng của Viện hàn  lâm khoa học Thuỵ Điển vào năm 1889, và cùng năm đó, theo đề xuất của Chebyshev,  Kovalevskaya được bầu làm viện sĩ thông tấn Viện hàn lâm khoa học Nga. Mặc dù chính phủ  Nga hoàng nhiều lần khước từ việc cử bà vào một chức vụ chính thức ở trường Đại học trên chính  trên quê hương bà, Viện hàn lâm đã thay đổi quy định để cho phép bầu một phụ nữ làm viện sĩ. Công trình được công bố cuối cùng của Kovalevskaya là một bài báo ngắn Sur un théorème de  M. Bruns (Về một định lý của M.Bruns) trong đó bà đ­ưa ra một chứng minh mới, đơn giản hơn  định lý Bruns về tính chất của hàm thế năng (potential function) của vật thể đồng nhất  (homogeneous body). Đầu năm 1891, khi đang trên đỉnh cao của sáng tạo toán học và vinh  quang, Kovalevskaya mất vì sưng phổi. (ngocson52 ­ diendantoanhoc)
DMCA.com Protection Status Copyright by webtailieu.net