logo

Dương Đình Hùng Và Thơ

Đây là tập thơ và hình ảnh của Tác Giả Dương Đình Hùng.Với những tác phẩm đã gắng liền với tên tuổi của Dương Đình Hùng như Núi Bạch Mã,Nhớ Bạn,Vú cha-Vú me.......
Ảnh &Tranh minh họa của tác giả . dương đình hùng: Dương đình hùng: Sinh năm 1950 Tốt nghiệp bác sĩ Y khoa SàiGòn, Cựu Nội trú Ngoại khoa Bệnh viện SàiGòn.Bác sĩ Bệnh viện Chợ Rẫy, Dưỡng đường Cao Bá Nhạ, Thẩm mỹ viện Ngô Văn Hiếu, Cẩm Thạch... Tu nghiệp tại Bệnh viện Princes of Wales, Lions NSW eyes bank, bệnh viện Sydney... Tu nghiệp Giải phẫu thẩm mỹ tại Melano ma Unit – Khoa thẩm mỹ tạo hình Bệnh viện Royal Prince Alfred Đại học Sydney. Hội viên Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh. Hội viên Hội Mỹ thuật TP. Hồ Chí Minh. Hội viên Hội Phẫu thuận thẫm mỹ Châu Á – Thái Bình Dương. Bác sĩ thẩm mỹ tại Mỹ viện 93 Sương Nguyệt Anh, Quận 1, TP. Hồ Chí Minh. ĐT: 84.8.325708 MP: 0903.848087 E.mail: [email protected] Website:www.bsduongdinhhung.com DANH SÁCH TÁC PHẨM ĐÃ IN: - Qua đôi mắt – NXB TRẺ 1994( truyện ) - Đồi hồng - NXB TRẺ 1996 Tái bản lần thứ nhất năm 2000 ( truyện ngắn ) - Gia phả dòng họ Đinh -1996 – Tái bản lần thứ nhất năm 2000 ( truyện dài ) - Cội nguồn - NXB Thanh niên 2000 .( truyện ngắn ) - Nhũng viên gạch nhà Văn miếu – NXB Thanh niên 2002 ( truyện ngắn và ký ) - Chuyện dài nhiều tập – NXB Trẻ 2003 - Tìm quê – Nostalgia – NXB Thanh Niên 2005 ( truyện ngắn song ngữ Việt Anh) dịch giả Nguyễn Thanh Tịnh ) - Tảng mạn chuyện làm Đẹp – NXB Thanh niên 2006 - Thơ – LÁ NGOC 1 NXB Thanh niên 2007 SẮP IN: - LÁ NGỌC 2 dương đình hùng & thơ Núi bạch mã Ảnh DĐH Triển lãm tranh festival 2002 Con ngựa trắng bươn mình theo sương gió. Để hóa thân, hóa kiếp dưới trời xanh. Cuốn trên đó, đại ngàn ngưng réo gọi. Tiếng gió xanh, thác đổ khúc chim cầu. Ta ráng bước, giang hồ theo ngựa trắng. Đoạn trường ơi! sảng khoái tận trời đen. Cơn hoài mộng, lâng lâng cùng hương khói. Trần gian này, huyền sử tựa chiêm bao. Ảnh DĐH Nâng bầu rượu, mây trời cuồn cuộn dưới. Tiếng chân sóc, chân thú lượn quanh bàn. Trong cõi tục, nắng hoang tàn thâu tóm. Con chim kêu, trong vắt át tiếng người. Em tỉnh mộng, trong thân cây bật khóc. Bao sương chùm, hoa bướm đẫm rong rêu. Bừng lên đó, nở đóa hồng bất tuyệt. Rót hương hoa, hương phấn đến muôn trùng. Ngủ buông màn, đêm mù sa huyền diệu. Ngàn bướm đêm, quay quắt tụ quanh nhà. Bức màn đen, chận nguồn sương rực trắng. Trần gian ơi! cho chút ánh sao đêm. Ảnh DĐH Khúc nhạc sầu, hoan ca lời chim hót. Chào mai hồng, chào đón ánh dương lên. Mây mây trắng, cheo leo ôm đỉnh núi. Mặn tiếng nồng, dĩ vãng vọng vọng âm... Lớp học tàn Kính viếng những linh hồn trong chiến trận Bình Long. Ảnh DĐH Vòng chiến địa lún dần ngôi trường nhỏ. Bom đạn bay sơn dấu vết tường loang. Viên phấn trắng, vô tình lăn mắt trẻ. Mái đầu xanh, cặm cụi chép ”o”…tròn. Tranh: DĐH Em cứ tìm nơi nào không dấu đạn ? Rừng cây xanh trụi lá gãy nhìn đời. Khung cửa sổ buông mình trên chiến lộ. Ngàn chim kêu gọi cứu bay về ngàn. Trời ửng sáng – nắng vàng trùm sương lạnh. Đón vào trường đôi guốc nhẹ vang vang. Chiếc nón lá – nổ rền không trăng trối. Em lìa xa nhuộm đỏ áo dài xanh. Đám con gái cúi đầu từ cô giáo. Đưa cô về tử địa chóng hồi sinh. Góc phố buồn không tiếng kèn đưa tiễn. Tiếng qụa kêu vượn hú nát bình minh. Dốc hoàng hôn, tím buồn quanh phố lạnh. Xác thân người tung tóe tiếng bom vang. Máu đỏ thắm tràn đầy khăn sô trắng. Lớp học tàn dắt díu dưới trời hoang. Ảnh DĐH Thân Chúa sập nhìn mái trường, lớp học. Phật cúi đầu ngấn lệ chúng sinh đau. Trên dốc đỏ trăm thây chung tử huyệt. Dìu nhau về tắm máu suối ngàn sâu... Ảnh DĐH V ề 81 Quán Nghệ sĩ T.Q.T Sài gòn Ảnh DĐH Sớm mai dậy, quay về trong quán nhậu. Còn gì không! âm hưởng của đêm thâu. Bàn ghế đổ, liêu xiêu đời mỏi mệt. Cố nhìn quanh, rơm rác phủ tửu trường. Ảnh DĐH Bên góc nhỏ, có kẻ ngồi bó gối. Tóc buông xuôi, nhợt nhạt ánh vai gầy. Đôi gọng kính, ấn sâu vào địa ngục. Miệng thầm thì, mặc khải đến tình xưa. Tên quỷ quái, ngồi yên như tượng Phật. Mắt chìm sâu, trong ly nước long lanh. Ôi bọt đá! sao chảy hoài tuôn mãi. Sáng trong trong, như hạt nước cam lồ. Rồi bỗng dưng, thét lên như bất tận. Cứ như là, tiếng thét cõi âm binh. Tay quàng nghiêng, trên chiến trận đảo điên. Chìm gục xuống…! thân buồn ôm đất hứa. Đêm thâu tóm, tiếng ồn trong phố thị. Bóng đèn khuya, rã rợi khói tơi bời. Trăm ngọn lá, tung rơi vào vô tận. Kéo nhau đi, nỗi nhớ lặng chìm sâu. Tranh: DĐH Bừng … tất cả, gục đầu trên bàn rượu. Lắng nghe theo, tiếng động của còi xe. Mắt nhắm lại, nhớ thằng còn thằng mất?. Mép bàn này, ôm chiếc gối trăm năm!! Đêm khuya lắm, tỉnh mình trong giường lạnh. Bốn bức tường, trắng xóa một đời xanh. Rồi tự hỏi? phép mầu nào mang tới. Âm binh nào? theo dấu mãi khôn nguôi. Cơn điên loạn, trải dài nhiều thập kỷ. Cuốn trên đầu, bên những kẻ cuồng say. Lòng nhân ái! vị tha và … quên lãng. Bởi trên người, phong kín rễ dài si... Tranh: DĐH Rắn hóa nhân Con rắn lạ! cuộn mình ôm sỏi đá. Đầu đong đưa, tắm lột xác thân già. Đôi mắt đỏ - ửng hồng bông sứ trắng. Bỗng lao mình, tan nước, mặt hồ rung. Chân ngạo ngễ, bước trên đầu nhân thế. Miệng cười khinh, thống trị vũng lầy sâu. Giấc mơ vàng !ướm mầm chân trời mới. Bay lên cao – ảo vọng thiên đường mơ. Giọt nước rỉ, sương trời đầy ắp lá. Với quyền uy, sức mạnh ở kiếp người. Sống ngang tàng, rối ren lòng phố thị. Phút thăng hoa! trôi sâu vào địa ngục. Tranh: DĐH Đóa sen trắng, cúi đầu nhìn hạ giới. Lá rung cây, cuốn sóng mặt ba đào. Đàn tôm cá, đâu còn nơi nương tựa? Dấu bèo trôi, rác nổi, nước buồn thâm!... ẩn sĩ Ảnh DĐH Người ẩn sĩ buông mình trên vách núi, Tay buông xuôi buông cả trái tim nồng. Chân bám chặt, với ngàn điều dối trá. Cho máu dồn, nhòa gió túi càn khôn. Rồi đứng đấy! giữa vòng vây hung bạo. Những bước đi, trầm kín nỗi cuồng si. Vách đá dựng - dựng nên đời xa lạ. Cuồn cuộn rơi, tán đời, tan rệu rả. Ảnh DĐH Tranh HS Tôn thất văn Trời thức dậy, nắng hồng vươn vươn tới Xóa đi cùng, thương tiếc với niềm đau. Mọc trên đó, ngàn thân cây cỏ mục. Làm xanh thêm, xanh biếc cuối chân trời... xa bạn NGUYEN THANH TINH Hắn rã rợi trong dòng đời điên đảo. Vẫn còn in, dấu bóng dưới trời cao. Hồn mỏi mệt, chìm trong nghịch cảnh. Lá xanh vàng, không nhạt bóng hình ai. Cố đứng dậy, trong dòng đời khô kiệt. Gió mây ngàn, cuốn mất những niềm tin. Đôi chân bước lạc loài trong vực thẳm. Không là không, trong cõi vô thường. Trên biển vắng hắn chìm trong vô vọng. Nắng hồng tươi , xoa dấu vết tàn phai. Rồi ngẩng mặt nhìn trời trong mắt biếc. Trái tim này, Thanh Tịnh với trời xanh. Tranh: DĐH Em buông tóc, cuộn mình trên biển cát. Nước triều lên, xoa dịu cuộc tình đau. Tay quờ quạng tìm thiên đường hé mở. Có gì đâu, chỉ bọt nước phiêu bồng... Ảnh DĐH Cà phê Cà phê đắng, thân quen lề đường phố. Rót vào sâu, vào hẻm cụt mù mờ. Màu sắc tối, phất phơ dài vô tận. Dường như nghe, vọng lại tiếng tình mơ. Em sẽ rời, quay về bên xóm đạo. Dấu chân xưa, đoạn tuyệt với trời cao. Tiếng chim sẻ, rúc rích mờ khô hạn. Đẫm mồ hôi, tắm gội ánh ngàn sao. Em quắc mắt, liếc nhìn tôi xa lạ ! Rồi cúi đầu trên giọt lệ bình an. Lá rơi rụng cuốn tràn quanh gió nắng. Giọt cà phê, lắng đọng khối tình tan. Tranh: DĐH Em giao mộng, mộng tràn kinh nước lạ. Ta mong manh, sóng sánh khói mù sa. Cơn dục lạc, khổ đau buồn còn lại. Hoang mang nào! thoáng chốc vỡ trào ra. Tờ báo mới, nhập nhòa tên em lạc. Khói thuốc bay, quấn quýt lá me bay. Ta hay em! mắc cạn chốn địa đàng? Thân gầy ốm níu đời – đời hoang mạc. Tranh: DĐH Em ngái ngủ sau cơn mưa buổi tối. Lá rụng buồn, buông thả tóc đơn côi. Cứ phiêu lạc, bóng đèn mờ vàng úa. Em cát tường! tê buốt cuộc tình tôi...
DMCA.com Protection Status Copyright by webtailieu.net