BÀI PHÂN TÍCH VỀ VĂN HÓA CỦA NGƯỜI MỸ TRONG GIAO TIẾP THƯƠNG MẠI
Là một nước lớn thứ 3 trên thế giới và với khoảng 350 triệu dân, mỗi năm, Mỹ có tới trên 1 triệu người di cư đến sinh sống và làm việc. Các cộng đồng sinh sống tại Mỹ đều có những bản sắc, ngôn ngữ, tôn giáo, tín ngưỡng và phong tục riêng. Tuy nhiên ở Mỹ cũng có những đặc trưng riêng
BÀI PHÂN TÍCH VỀ VĂN HÓA CỦA NGƯỜI
MỸ TRONG GIAO TIẾP THƯƠNG MẠI
Là một nước lớn thứ 3 trên thế giới và với khoảng 350 triệu
dân, mỗi năm, Mỹ có tới trên 1 triệu người di cư đến sinh sống
và làm việc. Các cộng đồng sinh sống tại Mỹ đều có những bản
sắc, ngôn ngữ, tôn giáo, tín ngưỡng và phong tục riêng. Tuy
nhiên ở Mỹ cũng có những đặc trưng riêng:
Trong cuộc sống hằng ngày:
Về giao tiếp:
Người Mỹ có tính cách thoáng đạt, thích hoạt động xã giao khi
tiếp xúc với người khác, chú trọng lễ nghi nhưng không quá
khách sáo,chào hỏi nhau khi xã giao thì bắt tay, quen thân thì hôn
nhau. Thỉnh thoảng có thể thấy đàn ông với đàn bà, hoặc đàn bà
với đàn bà chào nhau bằng cách ôm, hoặc hôn nhẹ lên má nhau.
Hình thức chào này chỉ dành cho những người là bạn bè lâu,
hoặc ít nhất cũng đã quen nhau. Ngoài ra, người Mỹ rất ít đụng
chạm vào nhau.
Khi gặp nhau, thì phụ nữ là người chủ động bắt tay với nam giới
trước.
Cũng như ở các nơi khác, ở Hoa Kỳ, bắt tay là một cách chào
phổ biến. Bạn có thể bắt tay cả đàn ông, phụ nữ ở những lần
gặp đầu tiên và sau đó. Người Mỹ có thói quen bắt tay chặt,
dùng cả bàn tay chứ không phải chỉ ngón tay ( không có nghĩa là
bóp chặt đến mức làm tay người khác đau) để thể hiện sự thân
thiện nhiệt tình. Bắt tay lỏng lẽo, có thể bị coi là không chắc
chắn, hoặc thiếu tự tin, thậm chí là hững hờ trong quan hệ. Rất
ít khi thấy người Mỹ bắt cả hai tay.
Người Mỹ không thích hỏi về tuổi tác, giá tiền các thứ mua sắm
hay nói một cách khác là những vấn đề riêng tư. Đối với phụ nữ
Mỹ, chúng ta không được tặng nước hoa, quần áo và đồ trang
điểm. Người Mỹ tuân theo quy tắc xã giao: lady first; ưu tiên quý
bà.
Về cử chỉ, điệu bộ:
Người Mỹ cũng sử dụng cử chỉ, điệu bộ ở những mức độ
khác nhau trong giao tiếp để nhấn mạnh điều mình muốn nói;
hoặc chỉ có thể theo thói quen tự nhiên. Lắc đầu từ bên nọ sang
bên kia có nghĩa là không đồng ý, gật đầu có nghĩa là đồng ý;
rướn lông mày để thể hiện sự ngạc nhiên; nhún vai thể hiện sự
hoài nghi hoặc không chắc chắn.
Trong nhà hàng, khi muốn gọi người phục vụ, bạn có thể giơ tay
lên cao và chìa ngón tay trỏ để thu hút sự chú ý. Tuy nhiên, nếu
vẫy hoặc chỉ thẳng ngón tay trỏ vào người khác có nghĩa là buộc
tội hoặc thách thức người đó. Giơ tay ra với lòng bàn tay hướng
về phía trước có nghĩa là dừng lại. Đối với người Mỹ, giơ ngón
tay giữa lên bị coi là tục tiễu và thách đố.
Khi nói chuyện, người Mỹ thường nhìn thẳng vào người đối
diện và đứng không quá gần. Không nhìn thẳng vào người mình
đang nói chuyện, nói năng nhỏ nhẹ, thái độ bẽn lẽn có thể bị coi
là người không có quyền hành, hoặc yếu đuối.
Bạn cũng có thể nhìn thấy người Mỹ gác chân nọ lên chân kia và
ngã người về phía sau khi nói chuyện với khách. Những nét văn
hóa này thường mâu thuẫn với truyền thống tôn trọng lễ phép và
khiêm tốn của người châu Á. Nói như vậy không có nghĩa là
người Mỹ kiêu ngạo hoặc thô lỗ. Người Mỹ thường coi trọng
tính hiệu quả công việc hơn là sự lịch thiệp.
Về trang phục:
Ngoài xã hội, nhìn chung người Mỹ mặc rất thoải mái, không
cầu kì và không quan tâm nhiều đến cách ăn mặc của người
khác. Trên đường phố, đôi khi rất khó có thể phân biệt đẳng
cấp, địa vị xã hội hoặc nghề nghiệp dựa vào quần áo bên ngoài.
Nữ nhân viên bán hàng tại một siêu thị có thể mặc đẹp và đắt
tiền hơn một luật sư giỏi có mức lương cao hơn gấp nhiều lần.
Về cách viết và xưng hô họ tên:
Tên người Mỹ được viết theo thứ tự tên riêng trước, sau đó
đến tên đệm và cuối cùng là họ. Họ lấy theo họ bố, không dùng
họ mẹ hoặc chỉ viết ngắn gọn là tên riêng và họ không viết chữ
đệm. Phụ nữ Mỹ khi lấy chồng thì đổi họ theo họ chồng hoặc
một số ít người lấy cả họ mình và họ chồng.
Trừ một số trường hợp đặc biệt, người Mỹ thường gọi nhau
bằng tên riêng. Tuy nhiên, có một số nguyên tắc phổ biến mà các
nhà kinh doanh nước ngoài nên theo như:
+ Đối với lần tiếp xúc trực tiếp hoặc qua thư từ lần đầu tiên thì
gọi là Mr, Miss hoặc Mrs tiếp theo là họ. Ví dụ Mrs Smith.
+ Có thể gọi tên riêng sau khi được mời hoặc đã có mối quan hệ
thân mật.
+ Không gọi tên riêng trừ khi được mời đối với những người
hơn nhiều tuổi, hoặc có địa vị hoặc cấp bậc cao hơn mình
nhiều, hoặc đối với những người bạn muốn thể hiện sự tôn
trọng.
+ Đối với trẻ em thì luôn luôn có thể gọi tên riêng.
+ Đối với quân nhân hoặc cảnh sát nên gọi bằng cấp bậc nếu
biết hoặc gọi chung là Officer.
Một số tính cách đặc trưng cần lưu ý:
Khác với một số nền văn hóa khác, nhất là văn hóa châu Á,
nhìn chung người Mỹ rất coi trọng tự do cá nhân và tính tự lập.
Gia đình, cộng đồng, tôn giáo, hoặc tổ chức là thứ yếu so với
quyền cá nhân. Chủ nghĩa cá nhân này cũng dẫn đến một tính
cách nổi bật của người Mỹ là tính cạnh tranh.
Nhìn chung, người Mỹ không có thói quen nói hoặc cười lớn
trong khi ăn uống hoặc ở nơi công cộng. Họ rất tự giác xếp hàng
đợi đến lượt mình khi có từ hai người trở lên, và không có thói
quen chen ngang hàng. Tại cửa ra vào thang máy, tàu điện ngầm
hoặc xe buýt, người ở ngoài thường đợi cho người ở trong ra hết
rồi mới vào. Người Mỹ có thói quen cảm ơn khi được người
khác giúp đỡ dù chỉ là một việc rất nhỏ như được nhường
đường chẳng hạn.
Tính thẳng thắn và sự lịch thiệp cũng khác nhau tùy theo vùng.
Người New York nổi tiếng là trực tính và thậm chí hơi thô bạo
nếu so sánh với văn hóa châu Á. Người ở vùng Trung Tây cũng
thẳng thắn nhưng lịch sự hơn nhiều. Người California không
phải lúc nào cũng nói đúng ý nghĩ của họ. Ví dụ ở Los Angeles –
miền đất của những giấc mơ, nếu ai đó nói với bạn “tôi sẽ trở
lại vấn đề này với bạn” thì cũng có thể là họ sẽ làm như vậy
thật, xong cũng có thể họ ngụ ý là bạn không có cơ hội.
Phong cách người Mỹ:
Theo thống kê thì tỷ lệ người Mỹ thành đạt trên các lĩnh vực
và giàu có chiếm con số cao trên thế giới. Vậy điều gì đã làm
cho người Mỹ thành công đến vậy? Những đặc điểm sau chính
là những yếu tố giúp người Mỹ thành công.
1/ Đề cao tính cá nhân:
Một nhóm giáo viên Mỹ được mời sang Chi – lê kỷ niệm
quốc khánh ở Đài Bắc. Mỗi người đều được phát một phù hiệu
để đeo. Khác với những người Trung Hoa đều đeo phù hiệu ở ve
áo, những người Mỹ lại đeo phù hiệu ở những nơi khác, một số
còn để trong túi áo. Không phải họ coi thường hay cố tình xúc
phạm đến nước này, mà vì họ muốn thể hiện tính cách cá nhân
và chống lại quan điểm "tất cả mọi người đều giống nhau”.
( Nhớ lại một câu nói:" Cá Nhân Mỗi Người Là Duy Nhất, Nếu
Tôi Cũng Như Anh, Việc Cả Hai Cùng Tồn Tại Là Vô Nghĩa")
Người Mỹ có quan niệm rằng "Hãy là chính mình" là điều quan
trọng. Họ thấy hầu như không có lý do gì buộc họ phải thay đổi
cách ứng xứ để hợp với số đông. Bạn sẽ thấy rằng, người Mỹ
sống theo quan niệm "Nếu bạn muốn một việc gì đó được thực
hiện tốt, phải tự tay bạn làm lấy" hoặc "Về lâu về dài, người
duy nhất mà bạn có thể trông cậy được là chính bạn".
2/ Thích độc lập:
Từ hồi còn rất nhỏ, người Mỹ đã đề cao tính độc lập. Nguời
ta dạy họ rằng, chỉ bằng nỗ lực của bản thân anh mới có thể xây
dựng được chỗ đứng vững chắc cho mình, bởi không ai quan tâm
đến anh cả. Những ông bố, bà mẹ Mỹ đều cố gắng tạo cho con
mình phải có trách nhiệm với bản thân. Một bà mẹ Mỹ rất hiếm
khi đòi hỏi đứa con 2 tuổi của mình muốn ăn gì trong bữa sáng,
hay giúp một đứa trẻ 3 tuổi mặc quần áo.
Họ thường khuyến khích con mình đưa ra ý kiến, buộc chúng
phải lựa chọn và làm mọi thứ. Ở độ tuổi 20, hầu hết chúng đã
có nhà riêng, không ở cùng bố mẹ của chúng nữa. Trong các ngôi
nhà ở Châu Á, mọi người có thể đi vào bất cứ phòng nào mà họ
muốn, nhưng các ngôi nhà ở Mỹ thường có cửa khóa ở tất cả
các phòng, bố mẹ cũng cần gõ cửa phòng con mình trước khi
muốn vào. Đó là lãnh thổ riêng của trẻ và bố mẹ cũng cần tôn
trọng sự riêng tư của chúng.
3/ Thể diện ít quan trọng:
Ở trong các trường Đại học, các Sinh viên thường tự trang
trải các khoản nợ của mình bằng cách làm thêm, chứ không yêu
cầu bố mẹ hỗ trợ. Bạn sẽ thấy các nhà quản lý cấp cao vào
ngày nghỉ cuối tuần sẽ tự cắt cỏ, sửa nhà và sửa xe lấy.
Người Mỹ cũng như người Châu Á đều có thể diện. Họ
không bị bẽ mặt ra hay mất thể diện trước công chúng. Các nhà
quản lý Mỹ thường phải từ bỏ thói quen cá nhân để giữ gìn nhân
phẩm và lòng tôn trọng của nhân viên, đồng nghiệp. Tuy nhiên,
người Mỹ ít quan tâm tới thể diện hơn người Châu Á. Còn nhớ,
đợt khủng hoảng tài chính Châu Á năm 1997, nhiều nhà quản lý
Nhật Bản đã tự vẫn, vì theo họ đó là một cách để bảo toàn nhân
phẩm. Nhưng đối với người Mỹ, trong những trường hợp tương
tự họ không bao giờ làm chuyện đó. Vì người Mỹ nhấn mạnh
đến tính cá nhân, nên họ ít quan tâm đến những gì mà người khác
có thể nghĩ về họ. Việc nói "không" một cách thẳng thắn không
bị coi là thô lỗ, mà trái lại được xem như là cần thiết để tránh sự
hiểu lầm trong tương lai. Họ đã phát triển khái niệm "phê bình
có tính chất xây dựng" và chỉ ra rằng sự phê bình để có sự thay
đổi về phong cách là hết sức cần thiết. Thông thường, mọi
người Mỹ khi đã phê phán, thì như vậy là xong và họ chuyển
ngay sang việc khác chữ không nói đi nói lại việc đó nữa. Mục
đích bày tỏ thái độ trong phong cách kiểu Mỹ là không làm bạn
bị tổn thương hoặc mất thể diện, ngược lại điều đó giúp bạn
hoàn thiện hơn sau này.
4/ Tự khuếch trương:
Người Châu Á, dù là chơi golf lão luyện, nhưng chỉ nói: "Tôi
chơi golf xoàng thôi!". Nhưng một người Mỹ, dù chỉ mới học
tiếng Nhật một năm ở trường Đại học lại rất thích nói: "Tôi nói
được tiếng Nhật". Người Châu Á, thường cho người Mỹ là
thiếu khiêm tốn, hay khoe khoang. Trong khi người Mỹ cho
rằng, sự khiêm tốn của người Châu Á như một sự thiếu khả
năng, hay không tự tin. Lớn lên trong xã hội cá nhân chủ nghĩa,
người Mỹ tin rằng, cá tính của họ có từ thành tựu và khả năng
của họ. Họ nghĩ rằng, điều quan trọng không phải là khoe
khoang, nó không bị coi là khoe khoang khi cho người khác biết
về khả năng của mình. Đối với người Châu Á, nói giảm khả
năng hoặc thành tích cũng là một cách để bảo vệ danh dự bởi họ
sợ sẽ có lúc họ bị bẽ mặt, nếu những lần sau họ không thể làm
tốt như lần trước. Thế nhưng hầu hết người Mỹ không quan
tâm đến thể diện như người Châu Á, nên họ thường nói quá chứ
không nói rút đi trong cái họ gọi là "tự quảng cáo thực tế”.
PHAN TICH CHUNG:
Trong kinh doanh, việc bạn đến đúng giờ hẹn bao giờ cũng để
lại ấn tượng tốt đẹp ban đầu với phía đối tác, đặc biệt là các
doanh nhân Mỹ.
Người Mỹ thường rất đúng giờ. Không ở đâu câu nói "Thời
gian là tiền bạc" được đánh giá cao như ở Mỹ. Đúng hẹn là điều
rất quan trọng đối với người Mỹ, cũng như nhiều nước Châu Á.
Những người kinh doanh ở Mỹ được coi là bất lịch sự nếu đến
họp muộn, đặc biệt khi bạn là cấp dưới. Họ thường đến sớm
hơn giờ hẹn 5 - 7 phút. Sự chậm trễ được hiểu là thiếu quan
tâm, coi thường đối tác hoặc kém cỏi trong việc sắp xếp thời
gian. Ở các thành phố lớn thường xảy ra tắc nghẽn giao thông
thì có thể cho phép sớm muộn đôi chút song không nhiều. Nếu
không may bị muộn 10 -15 phút thì nên gọi điện thoại báo trước
và xin lỗi, và, nếu có thể, bạn nên cho biết lý do. Do vậy, khi
sắp xếp các cuộc gặp cần phải tính trước thời gian đi lại và trừ
hao thời gian tắc nghẽn giao thông. Ngược lại, đến sớm có thể
làm bên chủ bối rối do chưa sẵn sàng tiếp đón hoặc được hiểu
là quá sốt ruột hoặc không có việc gì tốt hơn để làm. Nói chung,
nên đến vào đúng thời gian ghi trên giấy mời hoặc đã hẹn.
Người Mỹ không thích đưa ra những lí do gây cản trở trong công
việc mà muốn tự khắc phục lấy.
Ý2
Người Mỹ muốn biết trước nội dung cuộc gặp, vai trò, quyền
hạn và thậm chí cả thân thế sự nghiệp của đối tác. Rất nhiều
trường hợp, nhất là đối với các cuộc gặp với các quan chức
chính phủ hoặc lãnh đạo doanh nghiệp cấp cao, bên chủ thường
yêu cầu gửi trước tiểu sử tóm tắt của trưởng đoàn. Họ thường
định trước thời lượng cho các cuộc gặp gỡ (các cuộc tiếp xã
giao thường kéo dài 30 – 45 phút và hiếm khi quá 1 tiếng) và
không ngại ngùng chủ động kết thúc khi hết giờ, nhất là khi họ
có việc bận tiếp sau đó, hoặc thấy cuộc gặp không mang lại lợi
ích gì. Không thiếu những cuộc gặp kết thúc trong khi phía khách
chưa kịp đề cập hết các vấn đề muốn nói.
Cũng vì muốn tiết kiệm thời gian, nên các cuộc gặp làm việc
với người Mỹ thường ngắn, tập trung và đi thẳng vào vấn đề.
Đối với một số nền văn hóa vừa gặp nhau đã bàn ngay đến
chuyện làm ăn thì có thể bị coi là mất lịch sự, trong khi đó người
Mỹ lại thích nói chuyện làm ăn trước, sau đó mới nói đến
chuyện cá nhân và các chuyện khác. Vì vậy, thường thì khách,
nhất là những người chào hàng phải chuẩn bị rất kỹ và đi thẳng
vào nội dung sau những câu chào hỏi xã giao ngắn gọn. Yêu cầu
này càng quan trọng nếu cuộc làm việc được tiến hành thông qua
phiên dịch vì thực chất thời gian làm việc chỉ còn tối đa một nửa.
Trong các cuộc họp hoặc gặp gỡ làm việc, người Mỹ có thể cắt
ngang lời nhau để hỏi hoặc nêu ý kiến của mình. Thói quen này
có thể bị coi là bất lịch sự trong một số nền văn hóa Châu Á.
Người phương Đông có quan điểm mở đầu vấn đề bằng những
câu chuyện gây thiện cảm cho người khác để công việc tiến
hành thuận lợi hơn, họ thường nói lòng vòng trước khi đi vào nội
dung chính, đó là sự kết hợp giữa tâm lí và công việc để đạt
được hiệu quả tối ưu- người Mỹ thì chỉ quan tâm đến năng lực
mà thôi, dù bạn có cố gắng cười nhiều nói nhiều về khía cạnh
mà họ quan tâm trong cuộc sống thường ngày nhưng không hề
liên quan tới mục đích của cuộc gặp gỡ giữa bạn và họ thì cũng
chẳng có tác dụng gì tựa như câu nói rất hay của người phương
Đông “Sôi hỏng bỏng không”. Trong giao tiếp, người Mỹ có xu
hướng nói to, thích nhìn thẳng vào người đối diện và hay đòi hỏi
quyền lợi một cách công khai. Sự thẳng thắn này đôi lúc bị
nhiều đối tác châu Á, thậm chí cả người châu Âu cho là thiếu tế
nhị. Nhưng đó thật sự là phong cách Mỹ. Họ luôn thúc đẩy cuộc
thương lượng đến chỗ kết thúc một cách mau chóng nhất, vì
vậy cách làm việc tốt nhất là nên đi thẳng vào vấn đề cũng như
đừng mất nhiều thời gian cho các thủ tục giấy tờ. Do vậy, các
nhà kinh doanh nước ngoài không nên ngạc nhiên khi bị người
Mỹ cắt lời để hỏi hoặc nêu ý kiến của họ
Ý3:
Họ quan tâm nhiều đến năng lực chuyên môn và khả năng
quyết định vấn đề hơn là chức vụ hay tuổi tác của đối tác. Họ
có thể cử một chuyên viên kỹ thuật trẻ đến gặp một lãnh đạo
cấp cao của bên đối tác không phải vì coi thường đối tác mà bởi
vì chuyên viên kỹ thuật trẻ đó là người nắm vững nhất về vấn
đề cần trao đổi. Mặt khác, người Mỹ có thể bực mình nếu bên
đối tác được đại diện bởi một cấp thấp hơn, nhưng không phải
vì lý do họ bị coi thường mà vì lý do đại diện bên đối tác không
đủ thẩm quyền quyết định vấn đề mà hai bên đang quan tâm.
Một thói quen của người Việt trên bàn đàm phán là chốt lại vấn
đề bằng câu đại ý: “Chúng tôi sẽ có quyết định ngay sau khi xin
ý kiến cấp trên”. Đôi khi, đối tác chỉ là những người cấp dưới
hoặc thừa hành nên cách này được áp dụng để né việc phải
quyết định tức thì. Các nhà đàm phán Mỹ rất khó chịu với điều
này, bởi nó đồng nghĩa với việc họ đang tiếp xúc với một người
không có quyền quyết định vấn đề.
Tính quyết đoán là một trong những yếu tố mạnh mẽ của một
doanh nhân thành đạt Mỹ, họ tự chủ đưa ra quyết định trong
nhiều tình huống khác nhau, họ có khả năng phán đoán nhanh và
lường trước được hậu quả,họ mạnh dạn đứng ra chịu trách
nhiệm nếu quyết định của họ là sai lầm. Họ không làm việc theo
kiểu phân cấp hay thừa lệnh bởi lẽ đối với họ, một khi công
việc đã giao cho ai đó thì người đó sẽ phụ trách, thành công hay
thất bại đều do họ quyết định, nếu chỉ một khâu trong suốt quá
trình thực hiện công việc thuộc về người khác thì khả năng hoàn
thành công việc của họ sẽ phải chịu ảnh hưởng rất nhiều từ
người đó, nếu thành công thì cả hai đều được hoan nghênh,
nhưng nếu chẳng may thất bại thì người thừa nhận chịu trách
nhiệm công việc chính sẽ bị lên án, dĩ nhiên là họ không để điều
đó xảy ra, vì vậy cách tốt nhất là họ sẽ tự suy nghĩ cân nhắc và
đưa ra quyết định cuối cùng của mình miễn là vẫn đảm bảo lợi
ích chung đã đề ra từ ban đầu cho tập thể, công việc không bị
ảnh hưởng hay thay đổi quá nhiều so với kế hoạch đã dự tính và
hoàn thành đúng thời hạn, họ dễ dàng tỏ ra bất mãn nếu người
đứng ra đàm phán không đủ thẩm quyền để quyết định hay đưa
ra ý kiến về một sự thay đổi nhất thời nào đó trong quá trình
thực hiện công việc.
Với người phương Đông thì việc tặng quà trong quan hệ xã
giao để có được cảm tình từ phía đối tác nhằm thiết lập quan hệ
lâu dài là điều nên làm nhưng người Mỹ thì không quen như vậy.
Với người Việt Nam, trong các cuộc thương lượng, đôi khi
không dựa trên hợp đồng mà bằng cách tạo dựng các mối quan
hệ, từ đó phát triển sự tin tưởng để làm ăn. Đa phần doanh nhân
Việt Nam chọn cách ký một bản ghi nhớ trước khi có được hợp
đồng, bởi họ cần nhiều thời gian để xây dựng mối quan hệ.
Riêng với người Mỹ, cái gọi là “bản ghi nhớ” không mấy có giá
trị, bởi theo quan điểm của họ, tất cả các cuộc thương lượng
phải được thể hiện bằng hợp đồng.
Tặng quà ở Hoa Kỳ không quan trọng như ở các nơi khác trên
thế giới, và thậm chí còn có thể gây phiền toái. Thà là không
tặng quà còn hơn là tặng sai hoặc tặng không đúng người. Luật
pháp Hoa Kỳ thực tế cấm các quan chức chính phủ nhận quà
trong quá trình thi hành công việc. Những món quà có giá trị từ
50 USD trở nên đều phải nộp lại cho cơ quan. Các doanh nghiệp
cũng thường theo dõi chặt chẽ việc tặng quà. Tặng quà không
phải là một tập quán bình thường ở Hoa Kỳ, nên tặng quà cũng
có thể gây bối rối cho người nhận do họ không chuẩn bị quà để
tặng lại hoặc làm bối rối những người khác do họ không mang
theo quà để tặng. Đối với các cuộc gặp gỡ các quan chức cấp
cao nước ngoài, bên chủ thường hỏi trước xem bên khách có
mang quà tặng hay không để họ chuẩn bị quà tặng đáp lễ.
Tuy nhiên, người Mỹ có thể vui vẻ nhận lời mời đi uống với
bạn tại một quán ba hoặc đi ăn tại một nhà hàng. Bạn cũng có
thể tặng vé hoặc mời họ đi xem biểu diễn văn nghệ hoặc một
sự kiện thể thao, hoặc đi chơi gôn. Những món quà mang tính kỷ
niệm và liên quan đến công việc (ví dụ như bút, lịch, giấy ghi lời
nhắn, và những thứ tương tự) cũng có thể được chấp nhận một
cách vui vẻ. Những món quà khiêm tốn (nhưng không phải quá
rẻ tiền) đặc trưng cho nước bạn hoặc công ty bạn (ví dụ như
hàng thủ công mỹ nghệ, sách giới thiệu về đất nước con người,
hoặc vật kỷ niệm của công ty, và những thứ tương tự) cũng có
thể dùng làm quà tặng sau khi kết thúc công việc.
Người Việt thường bắt đầu hoặc kết thúc các cuộc đàm
phán bằng những hoạt động giải trí như ăn uống, ca hát hoặc
thậm chí là massage, quà cáp… để tạo sự thân thiện. Đối với
người Mỹ, những hoạt động này không cần thiết, có khi còn gây
phản ứng ngược. Người Mỹ ít khi thỏa thuận kinh doanh bên
ngoài phòng họp, càng không có thói quen ký hợp đồng trên bàn
nhậu như dân ta.
HÀN QUỐC
http://video.zing.vn/video/clip/dat-nuoc-han-quoc.49878.html
Đại Hàn Dân Quốc hay Hàn Quốc Hàn ngữữữha y ữữha y *, tiếng
Anh: Republic of Korea, dịch nghĩa: Cộng hịa Triều Tin) cịn gọi l Nam
Hàn, Nam Triều Tiên hay Đại Hàn, là một quốc gia thuộc Đông Á,
nằm ở nửa phía nam của bán đảo Triều Tiên. Phía Bắc giáp với Bắc
Triều Tiên. Phía Đông Hàn Quốc giáp với biển Nhật Bản, phía Tây là
Hoàng Hải. Thủ đô của Hàn Quốc là Seoul ( ( ), một trung tâm đô thị
lớn thứ hai trên thế giới[1] và là thành phố toàn cầu quan trọng.[2] Hàn
Quốc có khí hậu ôn đới và địa hình chủ yếu l đồi núi. Lnh thổ Hn
Quốc trải rộng 100,032 km vuơng. Với dn số 48 triệu người, Hàn
Quốc là quốc gia có mật độ dân số thứ ba trong số những nước có
diện tích đáng kể trên thế giới (sau Bangladesh và Đài Loan).[3]
Hàn Quốc hiện là một nước dân chủ hoàn toàn và theo chế độ cộng
hịa tổng thống bao gồm 16 đơn vị hành chính.
Tôn giáo
51% dân số Hàn Quốc có tín ngưỡng tôn giáo. Trong số này 49% theo
đạo Phật, 49% theo Kitô giáo (trong đó có 38% theo Tin lành và 10%
theo Công giáo), 1% là tín đồ đạo Khổng, 1% cịn lại theo cc tôn giáo
khác.
Nhiều người dân Hàn Quốc không đặt nặng vấn đề tôn giáo, họ tổ
chức ngày lễ của nhiều tôn giáo khác nhau. Việc pha trộn tôn giáo này
vấp phải sự phản đối kịch liệt của hơn 90.000 tín đồ Nhân chứng
Giê-hô-va. Những nghi lễ cổ truyền vẫn cịn được duy trì. Cc gi trị của
đạo Khổng hiện nay vẫn ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc sống thường
ngày của người dân xứ Hàn.
Hangeul – ngôn ngữ và hệ thống chữ cái Hàn
Quốc
Người Hàn Quốc có ngôn ngữ và hệ thống chữ
cái duy nhất gọi là Hangeul. Hệ thống chữ cái
này được xây dựng từ năm 1446 bởi vị vua anh
minh của triều đại Joseon – vua Sejong. Là mẫu chữ duy nhất của hệ
thống chữ viết mà không bị ảnh hưởng bởi cc mẫu chữ khc. Với 14
phụ m v 10 nguyn m cho php việc ghi lại bất kỳ một chữ viết hay một
m no của tiếng Hn. Vì tương đối đơn giản và có số lượng giới hạn,
hệ thống chữ cái này rất dễ học, nạn mù chữ hầu như không tồn tại ở
Hàn Quốc. Hangeul nổi tiếng thế giới như một hệ thống chữ viết
chuẩn, hoàn hảo và rất phù hợp với thời đại giao tiếp như ngày nay.
Ở Hàn Quốc, ngôn ngữ chính thức là tiếng Hàn Quốc (tiếng Triều
Tiên). Một số nhà ngôn ngữ học xếp ngôn ngữ này vào hệ ngôn ngữ
Altai, một số khc thì cho rằng tiếng Hn Quốc l một ngơn ngữ biệt lập
(language isolate). Kể từ bậc tiểu học, người ta bắt đầu dạy tiếng
Anh cho học sinh. Sau này tiếng Trung Quốc và tiếng Nhật cũng trở
thành ngoại ngữ chính. Các ngôn ngữ châu Âu như tiếng Pháp, tiếng
Đức và tiếng Tây Ban Nha ít phổ biến hơn.
Chính trị
Người đứng đầu Đại Hàn Dân quốc là Tổng thống do dân trực tiếp
bầu ra mỗi năm năm một lần và không được phép tái ứng cử. Tổng
thống là đại diện cao nhất của quốc gia và có quyền chỉ huy quân đội
(tương đương chức: Tổng Tư lệnh). Thủ tướng do Tổng thống chỉ
định và lnh đạo chính phủ. Chính phủ có tối thiểu 15 và tối đa là 30
thành viên. Thành viên chính phủ do thủ tướng chỉ định. Chức vụ thủ
tướng cũng như bộ trưởng phải được sự thông qua của quốc hội.
Quốc hội Hàn Quốc chỉ có một viện và được gọi là ọl (( l ?, Gukhoe,
Quốc hội). Đại biểu quốc hội được bầu mỗi bốn năm một lần. Quốc
hội có tất cả 299 đại biểu.
Cơ quan quan trọng thứ ba trong hệ thống chính trị Hàn Quốc là Toà
án tối cao. Cơ quan này theo di hoạt động của chính phủ và ra các phán
quyết cuối cùng. Toà án gồm có chín thẩm phán tối cao. Tổng thống
trực tiếp chỉ định ba người trong số này, ba người được quốc hội bầu
ra, tuy nhiên phải được sự chấp thuận của tổng thống. Chánh án toà
án tối cao là người chỉ định ba thẩm phán cịn lại.
Kinh tế
Hàn Quốc là một nước phát triển có mức sống cao, có nền kinh tế
phát triển theo phân loại của Ngân hàng Thế giới và IMF.[7][8] Hàn
Quốc là nền kinh tế lớn thứ 4 ở châu Á và thứ 15 trên thế giới. Nền
kinh tế dựa vào xuất khẩu, tập trung vào hàng điện tử, ô tô, tàu biển,
máy móc, hóa dầu và rô-bốt. Hàn Quốc là thành viên của Liên hiệp
quốc, WTO, OECD và nhóm các nền kinh tế lớn G-20. Hàn Quốc cũng
là thành viên sáng lập của APEC và Hội nghị cấp cao Đông Á và là
đồng minh không thuộc NATO của Hoa Kỳ. Gần đây, Hàn Quốc đ tạo
ra v tăng cường sự phổ biến văn hóa đặc biệt là ở châu Á, cịn được
gọi là Làn sóng Hàn Quốc.[9][10]
Hyundai, một trong bốn tập đoàn lớn của Hàn Quốc
Hàn Quốc có một nền kinh tế thị trường trong đó nhà nước đóng vai
trị quan trọng.
Hàn Quốc dẫn đầu thế giới về công nghiệp bán dẫn
Từ những năm 1970 nhiều công ty lớn của Hàn Quốc bắt đầu tạo chỗ
đứng trên thị trường thế giới. Trong số đó có thể kể tới Samsung,
Hyundai hay GM Daewoo. Việt Nam mới chỉ được làm quen với một
vài lĩnh vực của các tập đoàn này. Ví dụ như ở Hàn Quốc Samsung
cũng rất năng động trong các lĩnh vực bảo hiểm, chế tạo máy, thương
nghiệp và bất động sản. Trong cuộc khủng hoảng kinh tế-tài chính
châu Á nhiều chi nhánh của các tập đoàn này ở nước ngoài đ bị đóng
cửa. Một ví dụ điển hình l Daewoo đ phải bn bộ phận sản xuất xe hơi
cho tập đoàn General Motors của Mỹ.
Điện ảnh
Những ngôi sao điện ảnh nổi tiếng của Hàn Quốc: Bùi Dũng Tuấn
(Bae Yong Jun), Tống Tuệ Giao (Song Hye Gyo), Tống Thừa Hiến
(Song Seung Hun), Trương Đông Kiện (Jang Dong Gun), Trương Na
Lạp (Jang Na-ra), Nguyên Bân (Won Bin), Lý Anh Ái (Lee Young Ae),
Quyền Tương Vũ (Kwon Sang Woo), Thôi Trí Ngu (Choi Ji Woo), Thái
Lâm (Chae Rim).
Văn học
Văn học Hàn Quốc có một số lượng lớn độc giả. Những buổi đọc
sách thậm chí được tổ chức tại các sân vận động.
Hwang Sok-Yong (*1943) là một trong những nhà văn nổi tiếng nhất
xứ Hàn. Ông đ trải qua cuộc chiến tranh Triều Tiên và từng tham
chiến tại chiến tranh Việt Nam. Đề tài chính trong các tác phẩm của
ông là mâu thuẫn giữa truyền thống và hiện đại.
Văn hóa Hàn Quốc
Hàn Quốc có nhiều điểm tương đồng với văn hóa Việt Nam do cùng
nằm trong khu vực ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa. Và cũng như
người Việt Nam, người Hàn Quốc đ đặt dấu ấn độc đáo của mình ln
phần văn hóa vay mượn làm cho chúng trở nên khác biệt so với văn
hóa gốc
Hanbok
Nếu như Nhật Bản có Kimono, thì Hanbok l biểu tượng trang phục
truyền thống của người Hàn Quốc.Trải qua thời gian dài tồn tại,
Hanbok rất đa dạng về màu sắc, chất liệu vải cũng như cách may phù
hợp với từng mùa và vị trí của người mặc. Vẻ đẹp của Hanbok thể
hiện ở cái đẹp của sự đơn giản của các motif trang trí trên áo và ở váy
cũng như sự hài hịa về đường nét và màu sắc. Hanbok thường được
người Hàn Quốc mặc vào các lễ tết hoặc các ngày lễ kỷ niệm với các
phụ kiện đi kèm không thể thiếu là trâm cài đầu và hoa tai. Thật
không khó để tưởng tượng sự quý phi như thế nào khi khoác trên mình
bộ đồ Hanbok.
Teakwondo
Môn thể thao có từ lâu đời của người Hàn Quốc ngày nay đ được cả
thế giới biết đến và được công nhận là môn thể thao quốc tế. Đó là
một môn thể thao có mối liên hệ với tư tưởng và tinh thần của người
Hàn Quốc, các động tác của Teakwondo đặt việc luyện tập về mặt
tinh thần lên trên cả sự khéo léo, đó là một nghệ thuật phịng thủ chứ
khơng cĩ tấn cơng. Với những ưu điểm của mình, Teakwondo giờ đây
đ trở thnh một trong những mơn thể thao được yêu thích và tập luyện
nhiều nhất trên thế giới và là môn thể thao nằm trong thể thức thi đấu
của Thế vận hội.
Nhân sâm Hàn Quốc
Ngay từ thời xa xưa nhân sâm đ được coi là một thần dược chống lại
mọi bệnh tật rất công hiệu. Nhân sâm được trồng rộng ri ở Hn Quốc
vì điều kiện khí hậu đất đai ở đây rất thích hợp. Nhân sâm Hàn Quốc
đ trở thành một thương hiệu, người ta nhận thấy rằng nhân sâm Hàn
Quốc có công dụng và chất lượng cao nhất trên thế giới. Khoa học đ
chứng minh nhn sm gip tăng cường chức năng của các cơ quan quan
trọng trong cơ thể, ổn định tim, bảo vệ dạ dày, chống stress, huyết p
cao, tuổi gi v cc bệnh về da. Hy đến Hàn Quốc và cùng người dân nơi
đây thưởng thức nhân sâm qua chén trà hay li rượu hằng ngày của họ.
Gia đình Hn Quốc
Gia đình được coi là nên tảng x hội ở Hn Quốc. Một gia đình tiu biểu
bao gồm nhiều thế hệ chung sống dưới một mái nhà. Theo người Hàn
Quốc, để đảm bảo sự ổn định và an toàn thì số lượng người trong nhà
là 11, 12 thành viên hoặc hơn. Tuy nhiên theo xu hướng ngày nay, các
cặp vợ chồng sau khi cưới thường tách ra ở riêng nên kiểu gia đình
truyền thống này đang dần biến mất. Trong nhà, người chủ gia đình
được coi như là người nắm giữ quyền lực, là người đưa ra mệnh
lệnh và những người khác phải thực hiện không được bàn ci. Việc tun
lệnh được coi như là một điều hiển nhiên, như là đạo đức x hội đáng
được coi trọng, con cái phải vâng lời cha mẹ, vợ phải nghe chồng.
Cuộc sống gia đình ngy nay đ cĩ nhiều biến đổi, sự bình đẳng giữa
nam và nữ đ được tôn trọng.
Người Hàn Quốc
Người Hàn Quốc thân thiện, họ thật sự là những người bạn của thế
giới. Văn hóa Hàn Quốc có nhiều điểm tương đồng với chúng ta, tuy
nhiên có một số nét riêng trong giao tiếp và sinh hoạt mà ta nên biết để
tránh những hiểu lầm:
Người Hàn Quốc có thói quen cúi đầu chào nhau khi gặp mặt, đó là
hành động lịch sự đối với họ, cúi thấp hơn để có thể ngẩng cao đầu
hơn.
Chỉ trong gia đình v giữa những người bạn gần gũi thân thiết thì
người Hàn Quốc mới được xưng hô bằng họ của gia đình.
Người Hàn Quốc có thói quen vỗ vai, vỗ lưng người khác, kể cả
người khác giới chỉ để mục đích động viên nhau.
Người Hàn Quốc biểu lộ thái độ tình cảm rất ý nhị, sự phấn khích
thường thể hiện ở đôi mắt.
Ẩm thực Hàn Quốc
Theo các nhà chuyên môn, ẩm thực Hàn Quốc là Slow Food, là thực
phẩm tự nhiên rất thích hợp với khuynh hướng mang tính thế giới.
Nhắc đến Hàn Quốc là nhắc đến xứ sở của kim chi, của thịt bị nướng
hay món cơm cuốn bimbap nổi tiếng. Các món ăn của xứ sở Kim Chi
không cầu kỳ trong chế biến nhưng lại có hương vị đặc biệt và hình
thức hấp dẫn. V, trn cả l: ẩm thực Hàn Quốc là thực phẩm dinh
dưỡng lý tưởng.
Kim chi
Nhiều người trong chúng ta khi nghe nói đến Hàn Quốc là nghĩ ngay
đến kim chi, một món ăn độc đáo và dân d chỉ cĩ ở Hn Quốc. Kim Chi l
một trong những mĩn ăn điển hình của ẩm thực Hn Quốc; ra đời vào
khoảng thế kỷ thứ VII chỉ là một loại rau cải muối và cho tới ngày
nay đ cĩ hng trăm loại khác nhau. Thành phần nguyên liệu để chế biến
kim chi gồm: cải thảo, củ cải, ớt, tỏi, hành, cá mực, tôm, sị hoặc cc
loại hải sản khc, gừng, muối ăn và đường. Kim chi từng được coi là
một trong năm thực phẩm có lợi cho sức khỏe nhất của thế giới. Nó
được thưởng thức với nhiều mức độ đậm đà khác nhau, tuy nhiên nó
vẫn thường được dọn trên một cái đĩa phẳng. Kim Chi là món ăn
không thể thiếu của người Hàn Quốc, nó là niềm tự hào của người
dân xứ Hàn.
Kimbap
Cịn gọi l cơm cuốn Hàn Quốc, Kimbap là một trong những đặc sản
nổi tiếng nhất của người Hàn Quốc. Kimbap gần giống với món
Sushi truyền thống của người Nhật, nhưng kimbap không ăn với cá
sống mà nguyên liệu của nó bao gồm thịt, trứng, rau đ được xào chín.
Cơm được trộn với chút muối và dầu mè. Thịt có thể là thịt bị xay, xc
xích, trứng chin, mực xo cay, c ngừ. Rau thì thường là spinach, cà rốt,
cải ngọt, kim chi hoặc dưa chuột. Kimbap thường được làm trong các
dịp đi picnic hoặc trong các lễ hội ngoài trời của người Hàn Quốc. Là
món ăn nguội dễ bảo quản và cách làm đơn giản.
Văn hóa kinh doanh tại Hàn Quốc
Những kiến thức, hiểu biết cơ bản về văn hóa và văn hóa kinh doanh
của Hàn Quốc sẽ giúp bạn tạo dựng và củng cố mối quan hệ kinh
doanh với các đối tác Hàn Quốc. Dưới đây là một số thông tin cần
biết về văn hoá kinh doanh của người Hàn Quốc:
X hội Hn Quốc dựa trn những niềm tin vo Đạo Khổng, điều này cũng
đồng nghĩa việc họ rất kính trọng bố mẹ, cấp trên; có trách nhiệm với
gia đình, trung thnh với bạn b, khim tốn, thật th v cĩ tc phong nh nhặn
lịch sự. Khía cạnh quan trọng nhất trong x hội Hn Quốc chính l sự
nhận thức được vị trí của mình trong x hội cũng như công việc.
Giới thiệu theo đúng nghi thức: người Hàn Quốc luôn muốn cộng
tác làm ăn với những người họ quen biết. Vì vậy điều cốt yếu là bạn
nên có một người trung gian giới thiệu bạn với chính đối tác bạn đang
muốn cộng tác làm ăn trong tương lai. Vị trí trong x hội của người
trung gian cng cao thì cơ hội kết giao làm ăn của bạn với đối tác càng
lớn. Hy lưu ý rằng cách giới thiệu nhạt nhẽo sẽ khiến mất đi sự cộng
tác tốt.
Xây dựng mối quan hệ: đây là điểm rất quan trọng khi bạn làm việc
với người Hàn Quốc. Bạn có thể tạo dựng những mối quan hệ này
thông qua những cuộc hội họp thân mật giữa các thành viên, tại những
buổi tiệc rượu, bữa ăn. Quan trọng là tại những buổi tiệc đó luôn có
sự tham dự của các đối tác kinh doanh và họ thảo luận công việc một
cách thân thiện hơn. Hy nhớ rằng người Hàn Quốc không ngần ngại
bàn bạc công việc ngay tại bữa ăn trưa.
Văn bản pháp lý: không quá quan trọng. Người Hàn Quốc thường coi
các văn bản pháp lý như những Biên bản Ghi nhớ đưa ra những phác
thảo chính cho các mối quan hệ.
Danh dự: Người Hàn Quốc rất coi trọng danh dự. Nếu bạn lăng mạ
hoặc chỉ trích ai đó trước mặt người khác, cũng có nghĩa bạn đang làm
mất danh dự của người đó. Đừng bao giờ đối xử với họ như cấp
dưới của bạn. Đối với những vấn đề nhạy cảm nên gián tiếp đề cập
đến và thông qua một người trung gian.
Không nên tự đề cao bản thân: Người Hàn Quốc nổi tiếng thế giới
về tài thương thuyết của họ. Hy chuẩn bị một phong thi bình tĩnh, hịa
nh nhưng cũng phải tỏ ra cứng rắn. Hy luơn khẳng định khả năng của
mình nhưng cũng không nên quá đề cao
Ngoại hình v cch ăn mặc:
· Khi đi giao dịch kinh doanh, người Hàn Quốc chuộng những loại
quần áo gọn gàng và vừa vặn
· Bạn nên chọn trang phục có màu sắc nh - dịu cho buổi gặp mặt đầu
tiên. Sau khi đ xy dựng được mối quan hệ và sự tín nhiệm của họ thì
hy nghĩ đến những trang phục sáng màu khi đi giao dịch.
· Trang phục nam thích hợp nhất là vét tối màu, sơ mi trắng và cà vạt
màu dịu.
· Trang phục nữ phổ biến nhất thường là chân váy kết hợp với áo
cánh nữ. Nên tránh mặc váy quá chật bởi theo phong tục Hàn Quốc
mọi người thường ngồi trên sàn nhà hoặc sàn nhà ăn khi dùng bữa.
· Chân váy quá ngắn và áo sát nách không thích hợp với những giao
dịch kinh doanh, thậm chí cả những buổi chiêu đi thn mật.
Cách giao tiếp ứng xử:
· Trong những buổi họp nhĩm v những bữa tiệc, khơng nn tự giới
thiệu mình trước mọi người, tốt nhất bạn nên có một người bạn đi
cùng để giới thiệu bạn với những người khác.
· Theo quy tắc, khi một nhân viên gặp cấp trên của mình: anh ta sẽ l
người cúi đầu chào trước, sau đó người cấp trên sẽ đưa tay ra bắt tay
nhân viên của mình. Một ci bắt tay nhẹ hay một hnh động cúi chào
cũng có những ảnh hưởng trong giới kinh doanh.
· Đàn ông Hàn Quốc thường cúi đầu chào hoặc đôi khi là bắt tay nhẹ
khi gặp mọi người, nh mắt nhìn thẳng vo người đối diện. Khi bắt tay,
tay trái họ thường đỡ dưới cánh tay phải.
· Theo văn hóa kinh doanh của Hàn Quốc, những người phụ nữ giỏi
giang và có địa vị cũng có tác phong bắt tay chào hỏi.
· X hội Hn Quốc rất kính trọng người gi, vì vậy khi gặp những người
lớn tuổi bạn nên bắt chuyện và chào hỏi họ trước, sau đó dành ra vài
phút để thăm hỏi họ. Tốt nhất bạn nên ca ngợi về sức khỏe của họ.
· Hy ci cho mọi người khi bắt đầu và kết thúc một cuộc họp
· Đối với những nhà kinh doanh dày dạn, những ấn tượng buổi đầu là
rất quan trọng
· Không nên có những hành động đụng chạm vào người khác, trừ khi
đó là mối quan hệ bạn bè hoặc ngang hàng, đặc biệt đối với người
già, người khác giới và những người bạn không thân thiết và không cĩ
họ hng với mình. Tuy nhin, tại Hn Quốc, những người bạn cùng giới
tính cũng thường khoác tay nhau khi đi dạo.
· Không nên cười, nói to.
· Không nên chỉ trích người khác khi không có mặt họ.
· Tại Hàn Quốc, họ quan niệm bàn chân là một bộ phận khơng sạch
sẽ vì vậy khơng nn vơ ý đụng chạm bàn chân vào người đối diện. Khi
ngồi ở những chỗ đông người, đàn ông nên chú ý đặt mũi giầy của
mình chc xuống v khơng nn vắt hai chn ln nhau trước mặt người khác.
· Hành động xịt mũi nơi cộng cộng được xem là thiếu tế nhị. Gia vị
trong món ăn Hàn đôi khi làm cho người ăn cảm thấy khó chịu ở mũi,
nhưng bạn nên quay sang một bên và xịt nhẹ nhàng, tốt nhất là hy rời
bn ăn để xịt mũi và quay trở lại bàn ăn sau đó.
· Bạn có thể vẫy tay ra hiệu với một người ngang hàng hoặc nhỏ tuổi
hơn mình, nhưng không nên đung đưa ngón tay cái hướng về phía
mình, người Hàn coi đây là hành động thô lỗ.
· Hy ch ý che miệng khi bạn ngp hoặc xỉa răng.
· Khi bài quốc ca Hàn được chơi ở một nơi công cộng, bạn hy ch ý by
tỏ sự trang nghim, khơng nn đùa cợt lúc này.
· Nên tránh dùng từ lóng hoặc đặc ngữ, hy nhớ rằng mục đích của bạn
là để mọi người hiểu cặn kẽ những điều bạn nói. Hy nĩi với tốc độ
vừa phải và dùng đúng ngữ pháp tiếng Anh, không nên nói một cách
rời rạc. Trong những buổi họp, nếu cĩ thể, hy cung cấp những bản
copy bi pht biểu của bạn cho thính giả. Trong qu trình pht biểu, hy ch
nhắc lại v nhấn mạnh những điểm quan trọng của vấn đề. Nếu trong
trường hợp cần thiết, bạn sẽ cần đến một phiên dịch viên chuyên
nghiệp.