Sơ lược về Liên Bang Nga
Bản đồ Vị trí địa lý Liên Bang Nga
Bản đồ địa hình Liên Bang Nga
_________________
Nga (tiếng Nga: Россия - Rossiya), hay Liên Bang Nga (Российская Федерация -
Rossiyskaya Federatsiya) là quốc gia rộng nhất thế giới trải dài từ miền đông châu Âu,
qua trên phía bắc châu Á, sang đến bờ Thái Bình Dương. Một số sách báo ghi không
đúng tên nước này: tên gọi Cộng hòa Liên bang Nga không tồn tại.
Lịch sử
Lịch sử Nga
Kievskaya Rus
Vladimir-Suzdal
Đông Slav sơ kỳ
Khazarhòa Novgorod
Cộng
Volga Bulgaria
Rus Khaganate
Nga thời kỳ cổ đại Chiếm đóng của Mông Cổ
Kim Trướng hãn quốc
Muscovy
Hãn quốc Kazan
Đế quốc Nga
Cách mạng 1905
Cách mạng 1917
Nội chiến
Liên Xô
Bản đồ gần đúng về các nền văn hóa của Nga phần châu
Liên bang Nga
Âu khi người Varangia đến
Phần lớn diện tích đất đai của nước Nga ngày nay là lãnh
thổ của các bộ lạc khác nhau như người Goth, Hun và Avar gốc Thổ trong khoảng thời
gian từ thế kỷ 3 tới thế kỷ 6. Bộ lạc người Scythia gốc Iran sinh sống ở các thảo
nguyên miền nam, và bộ lạc người Ca dắc (Khazar) gốc Tuốc (Turk) đã cai trị phần
phía tây của vùng đất này cho đến thế kỷ 8. Sau đó họ đã bị bộ lạc gốc Scandinavi là
người Varangia thay thế, bộ lạc này đã thiết lập thủ đô tại thành phố của người Slav
Novgorod và dần dần hòa trộn với người Slav. Người Slav tạo thành nhóm dân cư
chính từ thế kỷ 8 trở đi và đồng hóa một cách chậm chạp cả những người gốc
Scandinavi cũng như các bộ lạc bản địa gốc Phần Lan-Ugric, chẳng hạn như người
Merya, Muromia và Meshchera.
Chính quyền của người Varangia tồn tại trong vài thế kỷ, trong thời gian đó họ liên kết
với Chính thống giáo và chuyển thủ đô về Kiev năm 1169. Trong kỷ nguyên này thuật
ngữ "Rhos", hoặc "Russ" lần đầu tiên được sử dụng để chỉ người Varangia và người
Slav sinh sống trong khu vực. Từ thế kỷ 10 đến thế kỷ 11 quốc gia Rus Kiev
(Киевская Русь) đã trở thành lớn nhất ở châu Âu và rất thịnh vượng nhờ các hoạt
động thương mại tích cực với cả châu Âu và châu Á.
Trong thế kỷ 13 khu vực này trở nên suy yếu vì những tranh chấp nội bộ và bị tàn phá
bởi những kẻ xâm lược phương đông là Kim trướng của người Mông Cổ và các bộ lạc
Hồi giáo gốc Turk, là những kẻ đã cướp bóc các công quốc Nga trên ba thế kỷ. Còn
được biết đến như là người Tatar, họ đã cai trị vùng miền nam và miền trung Nga ngày
nay, trong khi các vùng miền tây bị sát nhập vào Đại công quốc Litva và Ba Lan. Sự
chia rẽ về chính trị của Rus Kiev đã tách người Nga ở phía bắc ra khỏi người Belarus
và người Ukrain ở phía tây.
Quân tuần tra Muscovie Nga ở biên giới phía Nam
Phần phía bắc của Nga cùng với Novgorod vẫn giữ được sự tự trị ở một mức độ nhất
định trong thời gian cai trị của người Mông Cổ. Tuy thế Nga cũng đã phải chiến đấu
chống lại đội quân thập tự chinh của người Đức khi người Đức có ý đồ chiếm khu vực
này làm thuộc địa.
Giống như khu vực Balkan và Tiểu Á sự cai trị kéo dài của những người du mục đã
làm chậm sự phát triển kinh tế-xã hội của đất nước này. Sự chuyên quyền kiểu châu Á
đã ảnh hưởng tiêu cực tới thể chế dân chủ của đất nước cũng như tới văn hóa và kinh
tế.
Bất chấp điều đó, không giống như lãnh đạo tinh thần của mình là Đế chế Byzantin,
Nga đã không suy tàn và tổ chức những cuộc nổi dậy để giành độc lập, cuối cùng đã
khuất phục được các kẻ thù của mình và khôi phục, mở mang lãnh thổ. Sau thất thủ
của Constantinople năm 1453, Nga là quốc gia Chính thống giáo duy nhất còn thực sự
hoạt động nhiều hay ít ở phần biên giới phía đông châu Âu, điều này cho phép Nga có
quyền nhận mình là quốc gia kế tục hợp pháp của Đế chế Byzantin.
Đây là bản đồ phân chia đơn vị hành chình
Địa lý
Bản đồ Liên bang Nga
Liên bang Nga trải dài trên phần phía bắc của siêu lục địa Á-Âu. Tuy rằng Nga chiếm
phần lớn khu vực Bắc cực và cận Bắc cực nhưng có ít hơn về dân số, hoạt động kinh tế
cũng như các sự đa dạng vật lý trên một đơn vị diện tích so với phần lớn các khu vực
khác, phần lớn diện tích ở phía nam của khu vực này có phong cảnh và khí hậu đa
dạng hơn. Phần lớn đất đai Nga là các đồng bằng rộng lớn, ở cả châu Âu và châu Á,
được biết đến như là Siberi. Các đồng bằng này chủ yếu là thảo nguyên về phía nam
và rừng rậm về phía bắc, với các tundra (lãnh nguyên) dọc theo bờ biển phía bắc. Các
dãy núi chủ yếu nằm ở biên giới phía nam, chẳng hạn như Caucasus (ở đây có đỉnh
Elbrus, là điểm cao nhất thuộc Nga và châu Âu với cao độ 5.633 m) và dãy núi Altai,
cũng như ở phần phía đông, chẳng hạn như dãy Verkhoyansk hoặc các núi lửa trên
Kamchatka. Dãy Ural, là một dãy núi chạy theo hướg bắc-nam, tạo ra sự phân chia cơ
bản giữa châu Âu và châu Á cũng là một dãy núi nổi tiếng.
Nga có đường bờ biển dài trên 37.000 km dọc theo Bắc Băng Dương và Thái Bình
Dương, cũng như dọc theo các biển mang tính trong nội địa ít hay nhiều như biển
Baltic, biển Đen và biển Caspi. Một số các biển nhỏ hơn là các phần của các đại dương
như biển Barents, Bạch Hải, biển Kara, biển Laptev và biển Đông Siberi là các phần
của Bắc Băng Dương, trong khi các biển như biển Bering, biển Okhotsk và biển Nhật
Bản thuộc về Thái Bình Dương. Các đảo chính bao gồm Novaya Zemlya, mũi Franz-
Josef, quần đảo Tân Siberi, đảo Wrangel, quần đảo Kuril và Sakhalin. (Xem Danh
sách các đảo của Nga).
Nhiều con sông chảy qua nước Nga. Xem thêm các sông thuộc Nga.