NHẠC SỸ TRỊNH CÔNG SƠN
Trịnh Công Sơn (28/2/1939 – 1/4/2001) là một trong những Trịnh Công Sơn
nhạc sĩ lớn nhất của Tân nhạc Việt Nam. Trong sự nghiệp âm nhạc,
ông đã sáng tác trên 600 tác phẩm, phần lớn là tình ca. Nhiều ca
khúc của ông có thông điệp phản chiến trong thời kỳ Chiến tranh
Việt Nam và do đó đã chịu sự cấm đoán, hạn chế của chính quyền
Việt Nam Cộng hòa, và ngay cả của chính quyền Cộng hòa Xã hội
Chủ nghĩa Việt Nam sau này. Nhạc của Trịnh Công Sơn được rất
nhiều ca sĩ thể hiện, nhưng thành công hơn cả là Khánh Ly.
Tiểu sử Tên thật Trịnh Công Sơn
28 tháng 2 năm 1939
Ngày sinh
tại Đắk Lắk
1 tháng 4 năm 2001
Ngày mất tại Thành phố Hồ Chí
Minh
Nghề nghiệp Nhạc sĩ
Thể loại Tình khúc 1954-1975
Cuộc đời Trịnh Công Sơn trải qua nhiều giai đoạn lịch sử, Diễm xưa, Biển nhớ,
Tác phẩm
Tuổi đá buồn, Một cõi
chế độ cũng như giai đoạn sáng tác. Trịnh Công Sơn quê làng Minh nổi tiếng
đi về
Hương, tổng Vĩnh Tri, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên Huế. Ca sĩ trình bày
Khánh Ly
thành công
Ông sinh tại cao nguyên Lạc Giao (xã Lạc Giao - hiện nay là
phường Thống Nhất, Ban Mê Thuột), tỉnh Đắk Lắk. Ông lớn lên tại Huế, tốt nghiệp
Cao đẳng Sư phạm, khoa Triết học (1962-1964) tại Quy Nhơn. Sau đó ông trốn lính,
vào Bảo Lộc (Lâm Đồng) và làm nghề dạy học.
Ông bắt đầu viết nhạc năm 1958. Tác phẩm đầu tiên của ông là Ướt mi, được
xuất bản năm 1959. Từ đó tên tuổi của ông được nhiều người biết đến. Trong những
năm sau đó, nhạc của ông được phổ biến và được nhiều ca sĩ trình diễn, đặc biệt là
Khánh Ly. Vì lời lẽ trong nhiều bài hát của ông có tính chất phản chiến, nhà cầm
quyền miền Nam đã cấm lưu hành vài tác phẩm của ông[1]. Ngay cả Mặt trận Dân tộc
Giải phóng miền Nam Việt Nam, vốn đối lập, cũng không tán thành việc ông gọi
Chiến tranh Việt Nam là "nội chiến" trong bài Gia tài của mẹ[2], vì cho rằng đây là
cuộc chiến tranh chống xâm lược và thống nhất đất nước. Tuy nhiên, nhiều bài hát của
ông lại rất thịnh hành trong công chúng cho đến hôm nay.
Một số bài hát của Trịnh Công Sơn đã đến với công chúng Nhật Bản năm 1970
như Diễm Xưa (do Khánh Ly biểu diễn bằng cả tiếng Nhật và tiếng Việt), Ca dao Mẹ,
Ngủ đi con.
Ngày 30 tháng 4 năm 1975, ông lên đài truyền thanh Sài Gòn hát bài Nối vòng
tay lớn, bài hát nói về ước mơ hòa hợp dân tộc hai miền Nam Bắc mà ông viết từ năm
1968.
Theo BBC, sau khi chiến tranh kết thúc, gia đình ông di tản sang Mỹ và ông đã
phải sống 4 năm trong trại cải tạo[3]. Nhưng cũng có những nguồn tin theo tác giả Bùi
Đức Lạc thì Trịnh Công Sơn chỉ đi kinh tế mới vài năm chứ không hề có cải tạo[4].
Một thời gian dài sau 1975, nhạc của ông bị cấm đoán ở tại Việt Nam hay bị một ít
người ngấm ngầm tẩy chay ở hải ngoại.
Những năm sau 1975, sau thời gian tập trung lao động, ông làm việc tại Hội
Âm nhạc Thành phố Hồ Chí Minh, tạp chí Sóng nhạc. Từ thập niên 1980, Trịnh Công
Sơn bắt đầu sáng tác lại, và có viết một số bài có nội dung ca ngợi chế độ mới như
Thành phố Mùa Xuân, Em ở nông trường em ra biên giới, Huyền thoại Mẹ... Sau đó
nhà nước Việt Nam đã nới lỏng quản lý văn nghệ, ông lại tiếp tục đóng góp nhiều bản
tình ca có giá trị.
Ngoài âm nhạc, tác phẩm của ông còn gồm nhiều thể loại thuộc các lĩnh vực
như thơ, văn và hội họa.
Ông cũng là một diễn viên điện ảnh nghiệp dư, năm 1971 ông thủ vai chính
[5] [6]
trong phim Đất khổ . Phim hoàn tất năm 1974, nhưng chỉ được chiếu cho công
chúng xem 2 lần rồi không được phép trình chiếu ở Miền Nam Việt Nam với lý do “có
[7] [8]
tính phản chiến” . Sau năm 1975, bộ phim không được trình chiếu tại Việt
Nam[9].Bộ phim được chọn là phim Việt Nam chính trong Liên hoan phim Á Mỹ năm
1996.
Ông bị bệnh gan, thận và tiểu đường. Ông mất tại Thành phố Hồ Chí Minh vì
bệnh tiểu đường.
Suốt đời, Trịnh Công Sơn yêu nhiều nhưng không chính thức kết hôn với ai, và
cũng chưa chính thức công nhận con.
Sự nghiệp sáng tác
Trịnh Công Sơn sáng tác được khoảng hơn 600 ca khúc[10], những tác phẩm
không những mang đậm một phong cách riêng mà còn gửi gắm một triết lý. Ông từng
lý giải cho cái sự sáng tác của mình: "Tôi chỉ là 1 tên hát rong đi qua miền đất này để
hát lên những linh cảm của mình về những giấc mơ đời hư ảo..."[11].
Nhạc tình
Tình yêu là đề tài lớn nhất trong các tác phẩm
của Trịnh Công Sơn. Những bản tình ca chiếm đa số
trong danh mục nhạc phẩm. Khả năng viết nhạc tình
của họ Trịnh tưởng chừng không biết mai một theo
năm tháng, theo thời đại: từ 1958 với Ướt mi đã nổi
tiếng cho đến thập niên 1990 vẫn có những bản tình
ca thấm thía: Như một lời chia tay, Xin trả nợ
người...
Bìa CD nhạc tuyển Trịnh
Công Sơn, làm vào thập niên
Nhạc tình của ông đa số là nhạc buồn, thường 1970
nói lên tâm trạng buồn chán, cô đơn như trong
Sương đêm, Ướt mi, những khúc tình ngầm mang sầu ly biệt như Diễm xưa, Biển nhớ,
hay tiếc nuối một cái gì đã qua: Tình xa, Tình sầu, Tình nhớ, Em còn nhớ hay em đã
quên, Hoa vàng mấy độ... Ngoài ra còn những bài triết lý tình, mang một bóng dáng
ngậm ngùi, lặng lẽ của người tình từng trải: Cỏ xót xa đưa, Gọi tên bốn mùa, Mưa
hồng...
Những bài hát này có giai điệu nhẹ nhàng, dễ hát, thường được viết với tiết tấu
chậm, thích hợp với điệu Slow, Blues hay Boston. Phần lời được đánh giá cao nhờ
đậm chất thơ, bề ngoài trông mộc mạc nhưng rất thâm trầm sâu sắc, đôi khi mang
những yếu tố tượng trưng, siêu thực.
Nhạc tình của Trịnh Công Sơn rất phổ biến tại Việt Nam, nhạc sĩ Thanh Tùng
từng gọi Trịnh Công Sơn là "người Việt viết tình ca hay nhất thế kỷ".
Nhạc phản chiến
Tên tuổi của Trịnh Công Sơn còn gắn liền với một loại nhạc mang tính chất
chống lại chiến tranh, ca ngợi hòa bình mà người ta thường gọi là nhạc phản chiến,
sau này tài tử hơn và để tránh nhầm lẫn với những ca khúc phản chiến của tác giả
khác, người ta gọi là Ca khúc da vàng.
Theo Bửu Chỉ [4], Trịnh Công Sơn bắt đầu sáng tác dạng nhạc này vào khoảng
năm 1965 - 1966. Năm 1966, ông cho ra đời tập Ca khúc Trịnh Công Sơn, trong đó có
manh nha một xu hướng chính trị yếm thế. Đến năm 1967, nhạc Trịnh lên đến đỉnh
cao của sự phản chiến bằng tập Ca khúc da vàng. Năm sau, ông cho ra tiếp tập Kinh
Việt Nam. Từ năm 1970 tới 1972 ông tự ấn hành được hai tập nhạc phản chiến là Ta
phải thấy mặt trời và Phụ khúc Da Vàng.
Nhạc phản chiến của họ Trịnh phần lớn viết bằng điệu Blues, cộng với lời ca
chân tình thống thiết, trở nên những bài hát rất cảm động nhưng không hề yếu đuối, bỉ
mị. Những bản nhạc này được ông cùng Khánh Ly đem đi hát ở nhiều nơi tại miền
Nam, được nhiều người nhất là giới sinh viên nhiệt tình ủng hộ. Đây cũng là loại nhạc
làm cho danh tiếng của Trịnh Công Sơn lan ra thế giới: nhờ nhạc phản chiến ông được
một Đĩa Vàng (giải thưởng âm nhạc) tại Nhật và có tên trong từ điển bách khoa
Encyclopédie de tous les pays du monde của Pháp.
Nhạc phản chiến Trịnh Công Sơn được cho là có vai trò không nhỏ trong giai
đoạn cuối của chiến tranh Việt Nam. Cũng vì loại nhạc này mà ông đã bị tẩy chay
nhiều lần từ cả hai phe đối địch. Nhưng về phía Trịnh Công Sơn, không thể phủ nhận
rằng ông đã trở thành một tên tuổi đặc biệt nhờ vào dòng nhạc này.
Cho đến nay, sau hơn 30 năm hòa bình, rất nhiều bài hát của ông vẫn còn bị
cấm trình diễn tại Việt Nam, dù rất phổ biến (và được Khánh Ly phát hành băng nhạc)
tại miền Nam trong thời chiến tranh Việt Nam (như bài Chính chúng ta phải nói hòa
bình, Hát trên những xác người, Ta đi dựng cờ, Ta quyết phải sống)
Nhạc khác
Ngoài các bản nhạc tình và nhạc phản chiến, Trịnh Công Sơn còn để lại những
tác phẩm viết về quê hương: Chiều trên quê hương tôi, viết cho trẻ em: Em là hoa
hồng nhỏ, Mẹ đi vắng, và cả những bài có thể xếp vào loại nhạc đỏ: Huyền thoại mẹ,
Em ở nông trường em ra biên giới, Nối vòng tay lớn. Trong đó những bản viết cho
thiếu nhi nổi tiếng hơn cả.
Vinh dự
• Năm 1972, ông đoạt giải thưởng Đĩa Vàng ở Nhật Bản với bài Ngủ Đi Con[12]
(trong Ca Khúc Da Vàng) qua tiếng hát của ca sĩ Khánh Ly. Năm 1979, hãng đĩa
Nippon Columbia mời Khánh Ly thu băng lần thứ nhì các nhạc phẩm của ông, cũng
vào năm này ca khúc Ngủ Đi Con trở thành 1 hit ở Nhật Bản[13].
• Giải thưởng cho Bài hát hay nhất trong phim "Tội Lỗi Cuối Cùng".
• Giải Nhất của cuộc thi "Những bài hát hay nhất sau 10 năm chiến tranh" với
bài Em Ở Nông Trường, Em Ra Biên Giới.
• Giải Nhất cuộc thi "Hai mươi năm sau" với bài Hai Mươi Mùa Nắng Lạ
• Năm 1997 ông đoạt giải thưởng lớn của Hội Nhạc Sĩ cho một chuỗi bài hát:
Xin Trả Nợ Người, Sóng Về Đâu, Em Đi Bỏ Lại Con Đường, Ta đã thấy gì hôm nay
• Trịnh Công Sơn có tên trong tự điển bách khoa Pháp Encyclopédie de tous les
pays du monde (Coll. Les Millions)
Ca sĩ thể hiện
Tên tuổi gắn liền với những bài hát nhạc Trịnh Công Sơn là Khánh Ly. Khánh
Ly đã thể hiện hầu hết những ca khúc của Trịnh Công Sơn và được cho là thành công
nhất. Nhưng Khánh Ly không phải người đầu tiên hát nhạc này, trước đó đã có Thanh
Thúy, Hà Thanh giới thiệu những sáng tác đầu tay của Trịnh Công Sơn ra công chúng.
Ngoài ra, nhiều ca sĩ hát nhạc Trịnh Công Sơn, tuy ít, cũng rất thành công như
Thái Thanh, Lệ Thu, Lan Ngọc. Giọng nam thì có Tuấn Ngọc được Trịnh Công Sơn
đánh giá rất cao khi hát nhạc của ông.
Ở Việt Nam sau 1975 cũng có những người hát nhạc Trịnh Công Sơn như Hồng
Nhung, Trịnh Vĩnh Trinh theo phong cách mới và được một số khán giả đón
nhận.[14][15]
Cũng nên kể đến những ca sĩ trẻ muốn dấn thân vào hát nhạc Trịnh Công Sơn
bằng phong cách "mới" và "lạ", để rồi gặt hái sự không thành công, tiêu biểu là Thanh
Lam, Mỹ Tâm, Đàm Vĩnh Hưng sau khi trình bày các ca khúc đã gặp phải sự phản đối
của dư luận. [16] [17]
Đời sống tình cảm
Trịnh Công Sơn không có vợ, nhưng ông có những mối tình đẹp và lãng mạn
với những phụ nữ nổi tiếng không những ở Việt Nam mà ở cả ngoại quốc. Mối tình
đầu của ông là với ca sĩ Khánh Ly,rồi sau đó với một cô gái Nhật Bản làm luận án tiến
sĩ về âm nhạc Trịnh Công Sơn, mối tình thứ ba của ông là với ca sĩ Hồng Nhung và
mối tình thứ tư của ông là với VA..., khi ông mất VA là một trong số các người thân ở
bên cạnh ông.
Những năm cuối cùng của cuộc đời, niềm say mê lớn nhất, Trịnh Công Sơn gần
như dành hết cho ca sĩ Hồng Nhung mà theo ông là "Một người quá gần gũi không
biết phải gọi là ai!"... Với Hồng Nhung, tâm hồn Trịnh gần như trẻ lại, khiến bước
chân ông trở nên bối rối, ngập ngừng với buổi hẹn.
Ca sĩ Hồng Nhung kể lại tình cảm của cô dành cho Trịnh Công Sơn và của
Trịnh dành cho cô lần đầu gặp mặt: "Lần đầu tiên đứng trước nhau, cả tôi và anh Sơn
đều run. Tôi run vì quá trẻ và Sơn run vì anh quá... già!"[21]
Hoàng Anh, một người bạn gái khác của Trịnh nói về tình yêu đối với ông:
"Hiện tôi vẫn để ảnh tưởng nhớ Trịnh Công Sơn trong phòng ngủ, nhưng chồng tôi
không bao giờ thắc mắc, mà luôn tôn trọng thế giới riêng của tôi"'. [22].
Tình yêu của Trịnh dành cho nhiều phụ nữ trẻ, đẹp và nổi tiếng, họ yêu ông say
đắm, khi ông mất có người còn xin gia đình cho được để tang ông, nhưng ông không
[23]
sống khăng khít với một phụ nữ nào . Tài năng của ông luôn liên tục thăng hoa,
[24]
ngoài âm nhạc ông còn đóng phim, hội họa …. Nhưng ông nhìn nhận cuộc đời và
giành tình cảm cho đời một cách rất giản đơn với không hề tham vọng, ông nói một
cách thản nhiên về cuộc đời: Cái chết chẳng qua cũng chỉ là một sự đùa cợt sau cùng
của cuộc sống.[25]
Nhận xét
• Nhạc sĩ Phạm Duy[26]:
Tình yêu trong nhạc của anh là những cảm xúc dữ dội như trái phá con tim mù
loà, như nỗi chết cơn đau thật dài, như vết thương mở rộng... Cuộc đời là hư vô chủ
nghĩa, con người sống trong cảnh Chúa, Phật bỏ loài người. Cuộc đời còn là đám đông
nhưng cũng là quán không. Con người là cát bụi mệt nhoài, bao nhiêu năm làm kiếp
con người, chợt một chiều tóc trắng như vôi... Tất cả nói lên sự muộn phiền, đau đớn...
- Trích trong hồi ký Phạm Duy III, thời phân chia Quốc - Cộng
Nhạc thần thoại quê hương, nhạc tình yêu và thân phận con người của Trịnh
Công Sơn có một tư tưởng chỉ đạo khá rõ, dù toàn bộ âm nhạc của anh đẹp như một
bức họa trừu tượng hơn là tả thực. Cả nhạc lẫn lời, cả xác chữ lẫn hồn thơ, nghe bảng
lảng, mơ hồ khó phân định cho đúng nghĩa, nhưng nếu nghe kỹ cũng tìm ra ý chính:
Trịnh Công Sơn muốn nói lên nỗi đau con người trong cuộc sống hiện đại, có tình yêu,
có chiến tranh, có hận thù, có cái chết dễ dàng như chết trong mơ Anh ca tụng tình yêu
và -- cũng như bất cứ nghệ sĩ nào ở trên đời này -- anh chống bạo lực và chống chiến
tranh. - Trích trong hồi ký Phạm Duy III, thời phân chia Quốc - Cộng
• Nhạc sĩ Văn Cao[27]:
Trong âm nhạc của Sơn, ta không thấy dấu vết của âm nhạc cổ điển theo cấu
trúc bác học phương Tây. Sơn viết hồn nhiên như thể cảm xúc nhạc thơ tự nó trào ra.
Nói như nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát, người bạn già của tôi, "Trịnh Công Sơn viết dễ
như lấy chữ từ trong túi ra". Cái quyến rũ của nhạc Trịnh Công Sơn có lẽ là ở chính
chỗ đó, ở chỗ không định tạo ra một trường phái nào, một triết học nào, mà vẫn thấm
vào lòng người như suối tưới. Với những lời, ý đẹp và độc đáo đến bất ngờ hôn phối
cùng một kết cấu đặc biệt như một hình thức của dân ca hầu như không thay đổi, Trịnh
Công Sơn đã chinh phục hàng triệu con tim, không chỉ ở trong nước, mà ở cả ngoài
biên giới nữa... - Trích trong lời bạt cuối sách trong cuốn nhạc Em còn nhớ hay em đã
quên, xuất bản năm 1997.
• Thi sĩ Bùi Giáng[28]:
Anh Sơn vô tận bấy chầy
Tôi từ lẽo đẽo tháng ngày trải qua
Niềm thống khổ đứt ruột rà
Còn chăng? chỉ một ấy là là chi? - Bài thơ Trịnh Công Sơn.
Chuyện bên lề
Trịnh Công Sơn là người có quan hệ xã hội rất rộng, bạn bè và người quen của
ông sống nhiều nơi trên thế giới, kể cả người Việt và người nước ngoài. Ông có nhiều
người bạn hoạt động trong các lãnh vực khác nhau, dĩ nhiên những người mà ông gần
gũi nhất là những người hoạt động trong lãnh vực nghệ thuật, đặc biệt là âm nhạc, hội
họa và văn chương. Trịnh Công Sơn là thành viên trong nhóm "Những người bạn" ,
(bao gồm nhạc sỹ Thanh Tùng, Từ Huy, Trần Long Ẩn, Nguyễn Văn Hiên, Nguyễn
Ngọc Thiện...). Ông rất thích uống "rượu Tây", thích học ngoại ngữ, do đó ông nói
tiếng Anh và tiếng Pháp khá trôi chảy. Trong môi trường thân mật, mỗi khi ngẫu hứng,
Trịnh Công Sơn thường nói hai ngoại ngữ này với bạn bè, thậm chí nói với cả người
sơ giao nếu cảm thấy "vui vẻ" vì đồng điệu. Điều này có thể kiểm chứng qua rất nhiều
người, trong đó phải kể đến họa sĩ Nguyễn Trung, ca sĩ Hồng Nhung và nhà văn
Vương Trung Hiếu (người đã dịch và tặng ông quyển "Giây phút khôn ngoan" (Minute
of Wisdom) - một quyển sách về thiền học và triết lý Phật giáo mà ông rất thích, vì
quyển này hợp với tạng tinh thần của ông).
Sáng tác
Sau đây là một số sáng tác tiêu biểu của Trịnh Công Sơn:
• Góp lá mùa xuân
• Ướt mi • Nối vòng tay lớn
• Hạ trắng
• Bài ca dành cho • Nước mắt cho quê
những xác người • Hát trên những hương
xác người
• Biển nhớ • Phôi pha
• Huế, Sài Gòn, Hà
• Bốn mùa thay lá • Quỳnh hương
Nội
• Ca dao mẹ • Ra đồng giữa ngọ
• Hãy yêu nhau đi
• Cát bụi • Ru tình
• Khói trời mênh
• Chiếc lá thu phai mông • Thành phố mùa
xuân
• Cho một người • Lại gần với nhau
vừa nằm xuống • Tình nhớ
• Lời buồn thánh
• Còn tuổi nào cho • Tình xa
• Lời thiên thu gọi
em
• Tôi ơi đừng tuyệt
• Một cõi đi về
• Cuối cùng cho vọng
một tình yêu • Nắng thủy tinh
• Tôi ru em ngủ
• Dấu chân địa • Ngày dài trên quê
• Tôi sẽ đi thăm
đàng hương
• Tuổi đá buồn
• Diễm xưa • Ngụ ngôn mùa
đông • Tự tình khúc
• Du mục
• Ngủ đi con • Vẫn có em bên
• Đại bác ru đêm
đời
• Người con gái Việt
• Đóa hoa vô
Nam da vàng • Vết lăn trầm
thường
• Người già em bé • Xa dấu mặt trời
• Em còn nhớ hay
em đã quên • Nhớ mùa thu Hà • Xin trả nợ người
Nội
• Gia tài của mẹ • Như cánh vạc bay • Yêu dấu tan theo
• Như một lời chia
tay