logo

Luận văn thạc sỹ khoa Lâm nghiệp " Đánh giá năng lực hấp thụ CO2 của rừng thường xanh làm cơ sở xây dựng chính sách về dịch vụ môi trường tại tỉnh Dăk Nông "

Ngày nay, sự gia tăng nồng độ CO2 trong khí quyển là mối quan tâm toàn cầu. Các nhà nghiên cứu lo ngại rằng sự gia tăng các khí gây hiệu ứng nhà kính, đặc biệt là khí CO2, chính là nhân tố gây nên những biến đổi bất ngờ và không lường trước của khí hậu. Trong khi đó rừng có vai trò điều tiết khí hậu, đặc biệt là khả năng hấp thụ khí thải CO2. Điều quan tâm hiện nay là làm thế nào để ước lượng, dự báo khả năng hấp thụ CO2 của các trạng...
Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn Trường Đại học Lâm nghiệp ĐỀ CƯƠNG NGHIÊN CỨU Luận văn Thạc sĩ Khoa học Lâm nghiệp Tên đề tài: Đánh giá năng lực hấp thụ CO2 của rừng thường xanh làm cơ sở xây dựng chính sách về dịch vụ môi trường tại tỉnh Dăk Nông Người thực hiện: Phạm Tuấn Anh Dăk Lăk, tháng 7 năm 2006 Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn Trường Đại học Lâm nghiệp ĐỀ CƯƠNG NGHIÊN CỨU Luận văn Thạc sĩ khoa học Lâm nghiệp Tên đề tài: Đánh giá năng lực hấp thụ CO2 của rừng thường xanh làm cơ sở xây dựng chính sách về dịch vụ môi trường tại tỉnh Dăk Nông Người hướng dẫn khoa học : PGS.TS. Bảo Huy Người thực hiện: Phạm Tuấn Anh Dăk Lăk, tháng 7 năm 2006 2 Mục lục Trang Danh mục các bảng biểu ......................................................................4 Danh mục các hình và sơ đồ................................................................4 Danh mục các từ viết tắt.......................................................................4 Đặt vấn đề ............................................................................................5 1 Tổng quan vấn đề nghiên cứu.......................................................7 1.1 Thế giới ..................................................................................7 1.2 Trong nước ..........................................................................18 1.3 Thảo luận về tổng quan nghiên cứu.....................................20 2 Mục tiêu, nội dung và phương pháp nghiên cứu.........................21 2.1 Mục tiêu nghiên cứu.............................................................22 2.2 Giả định nghiên cứu .............................................................22 2.3 Phạm vi và đối tượng nghiên cứu ........................................22 2.4 Nội dung nghiên cứu ............................................................23 2.5 Phương pháp nghiên cứu ....................................................24 3 Kế hoạch thực hiện đề tài............................................................30 4 Điều kiện thực hiện đề tài............................................................30 5 Tài liệu tham khảo .......................................................................32 3 Danh mục các bảng biểu Bảng 1: Lượng phát thải khí CO2 của một số quốc gia trên thế giới (theo World Ressources, 1990 – 1991) .......................................................................................11 Bảng 2: Lượng Carbon tích lũy trong các kiểu rừng (Theo Woodwell, Pecan, 1973) .........................................................................................................................13 Bảng 3: Khung logic nghiên cứu ...........................................................................29 Bảng 4: Kế hoạch thực hiện đề tài .......................................................................30 Danh mục các hình và sơ đồ Hình1: Sự phân bố phát thải CO2 trên thế giới vào khí quyển (Theo D.Dubrana, 1991) .........................................................................................................................10 Hình 2: Chu trình carbon toàn cầu (Theo Schimel, 2001) ....................................12 Hình 3: Lượng carbon được lưu giữ trong thực vật và dưới mặt đất theo các kiểu sử dụng rừng nhiệt đới ở Brazil, Cameroon, Indonesia (Joyotee, 2002) ...14 Hình 4: Mô hình hàm 1/2 log biểu diễn sự suy giảm lượng C tích luỹ trong các kiểu sử dụng rừng nhiệt đới ở Brazil, Cameroon, Indonesia (Bảo Huy, 2005) ..14 Hình 5: Sơ đồ logic trong tiếp cận nghiên cứu của đề tài ...................................21 Danh mục các từ viết tắt CBA Cost benefit analysis - Phân tích hiệu quả chi phí CDB Conference biodiversity - Hội nghị Đa dạng sinh học CDM Clean development mechanistm - Cơ chế phát triển sạch FAO Food and agriculture organization - Tổ chức Lương thực nông nghiệp thế giới GIS Geographycal information system - Hệ thống thông tin địa lý KNK Khí nhà kính RUPES Đền đáp cho người nghèo vùng cao châu Á để bảo tồn và cải thiện môi trường mà họ cung cấp UNFCCC Công ước khung của Liên hợp quốc về biến đổi khí hậu 4 Đặt vấn đề Ngày nay, sự gia tăng nồng độ CO2 trong khí quyển là mối quan tâm toàn cầu. Các nhà nghiên cứu lo ngại rằng sự gia tăng các khí gây hiệu ứng nhà kính, đặc biệt là khí CO2, chính là nhân tố gây nên những biến đổi bất ngờ và không lường trước của khí hậu. Trong khi đó rừng có vai trò điều tiết khí hậu, đặc biệt là khả năng hấp thụ khí thải CO2. Điều quan tâm hiện nay là làm thế nào để ước lượng, dự báo khả năng hấp thụ CO2 của các trạng thái rừng và các phương thức quản lý rừng để làm cơ sở khuyến khích, xây dựng cơ chế chi trả dịch vụ môi trường. Đây chính là những vấn đề còn thiếu nhiều nghiên cứu ở Việt Nam. Nhiệt độ bề mặt trái đất được tạo nên do sự cân bằng giữa năng lượng mặt trời đến bề mặt trái đất và năng lượng bức xạ của trái đất vào khoảng không gian bên ngoài hành tinh chúng ta. Năng lượng mặt trời chủ yếu là các tia sóng ngắn dễ dàng xuyên qua cửa sổ khí quyển. Trong khi đó, bức xạ của trái đất là sóng dài có năng lượng thấp, dễ dàng bị khí quyển giữ lại. Các tác nhân gây ra sự hấp thụ bức xạ sóng dài trong khí quyển là khí CO2, bụi, hơi nước, khí mêtan, khí CFC...Kết quả của sự trao đổi không cân bằng về năng lượng giữa trái đất với không gian xung quanh, dẫn đến sự gia tăng nhiệt độ của khí quyển trái đất. Hiện tượng này diễn ra theo cơ chế tương tự như nhà kính trồng cây và được gọi là hiệu ứng nhà kính. Tiêu thụ nhiên liệu hóa thạch cùng với những hoạt động khác của con người là những nguyên nhân chính gây nên những biến động về nồng độ CO2 trong khí quyển. Sự gia tăng khí CO2 và các khí nhà kính khác trong khí quyển làm nhiệt độ trái đất tăng. Theo tính toán của các nhà khoa học, khi nồng độ CO2 trong khí quyển tăng gấp đôi, thì nhiệt độ bề mặt trái đất tăng lên khoảng 3oC. Các số liệu nghiên cứu cho thấy nhiệt độ trái đất đã tăng 0,5oC trong khoảng thời gian từ 1885-1940, do thay đổi của nồng độ CO2 trong khí quyển từ 0,027% lên 0,035%. Dự báo, nếu không có biện pháp khắc phục hiệu ứng nhà kính, nhiệt độ trái đất sẽ tăng lên 1,5- 4,5oC vào năm 2050. Vai trò gây nên hiệu ứng nhà kính 5 của các chất khí được xếp theo thứ tự CO2, CFC, CH4, O3, NO2. Sự gia tăng nhiệt độ trái đất do hiệu ứng nhà kính có tác động mạnh mẽ tới nhiều mặt của môi trường trái đất. Kể từ những năm 1860, khi nền công nghiệp phát triển cùng với những cánh rừng bị thu hẹp đã làm cho CO2 trong khí quyển tăng lên tới mức 100 phần triệu và nhiệt độ ở Bắc bán cầu cũng tăng lên. Và hiện tượng này có xu hướng gia tăng nhanh hơn kể từ những năm 1950. Trong khi đó, rừng là bể chứa carbon, nó có vai trò đặc biệt quan trọng trong cân bằng O2 và CO2 trong khí quyển, do vậy nó có ảnh hưởng lớn đến khí hậu từng vùng cũng như toàn cầu. Rừng có ảnh hưởng lớn đến nhiệt độ trái đất thông qua điều hoà các khí gây hiệu ứng nhà kính mà quan trọng nhất là CO2. Hàng năm có khoảng 100 tỉ tấn CO2 được cố định bởi quá trình quang hợp do cây xanh thực hiện và một lượng tương tự được trả lại khí quyển do quá trình hô hấp của sinh vật. Tuy nhiên tác động của con người đã làm tăng nhanh lượng CO2 vào khí quyển, tính từ năm 1958 đến 2003 thì lượng CO2 trong khí quyển tăng lên 5%. Nếu toàn bộ sinh khối của rừng mưa nhiệt đới bị đốt trong vòng 50 năm tới thì lượng CO2 thải ra cùng với lượng không được hấp thụ từ rừng mưa sẽ làm tăng lượng CO2 trong khí quyển gấp đôi hiện nay và nhiệt độ trái đất sẽ tăng lên 2 - 50C, làm cho băng 2 cực tan dẫn đến những thay đổi đối với các hệ sinh thái ở dãy Himalaya, dãy Andes và mực nước biển sẽ dâng lên 1-3m làm ngập các vùng thấp ven biển phía nam của Bangladesh, đồng bằng sông Mêkông ở Việt Nam và một phần lớn diện tích các bang Florida và Louisiana của Mỹ, nhiều hòn đảo trên Thái Bình Dương sẽ biến mất trên bản đồ thế giới [3]. Trên thực tế lượng CO2 hấp thụ phụ thuộc vào kiểu rừng, trạng thái rừng, loài cây ưu thế, tuổi lâm phần [3]. Do đó việc quản lý chu trình CO2 trong điều hòa khí hậu, giảm tác hại hiệu ứng nhà kính đòi hỏi phải có những nghiên cứu, đánh giá về khả năng hấp thụ của từng kiểu thảm phủ cụ thể để làm cơ sở lượng hóa những giá trị kinh tế mà rừng mang lại nhằm đưa ra chính sách chi trả cho các chủ rừng và các cộng đồng vùng cao. 6 Mặt khác, trên thế giới, việc nghiên cứu để lượng hóa những giá trị về mặt môi trường của rừng mới trong giai đoạn khởi đầu và hoàn toàn mới ở Việt Nam. Chính vì vậy, nghiên cứu sự tích lũy carbon trong thực vật thân gỗ để xác định giá trị kinh tế đối với chức năng phòng hộ môi trường sinh thái của rừng tự nhiên nói chung, rừng thường xanh nói riêng là một hướng nghiên cứu mới cần quan tâm. Kết quả những nghiên cứu mang tính định lượng này sẽ là cơ sở để xác định giá trị chi trả cho các chủ rừng. Nếu điều này được thực thi sẽ là nguồn động lực rất lớn đối với các chủ rừng và các cộng đồng sống gần rừng. Trong bối cảnh đó, các vấn đề nghiên cứu được đặt ra như sau: - Làm thế nào để lượng hóa được năng lực hấp thụ CO2 của các trạng thái rừng khác nhau và ở các đối tượng rừng được quản lý khác nhau. - Hiệu quả kinh tế của quản lý rừng gắn với dịch vụ môi trường so với quản lý rừng truyền thống. Để giải quyết các vấn đề nêu trên, chúng tôi tiến hành nghiên cứu đề tài: “Đánh giá năng lực hấp thụ CO2 của rừng thường xanh làm cơ sở xây dựng chính sách dịch vụ môi trường tại tỉnh Dăk Nông” 1 Tổng quan vấn đề nghiên cứu 1.1 Thế giới Nhà bác học Pháp Lavoisier (1672 – 1725) là người đầu tiên phát hiện ra các thành phần cơ bản của không khí. Không khí của khí quyển chứa nhiều loại khí khác nhau: oxy, nitơ, dioxit carbon, ôzôn, mêtan, oxit nitơ, oxit lưu huỳnh, neon, kripton, radon, hêli... và một lượng hơi nước rất thay đổi. Ngoài ra còn có những loại khí nhân tạo do con người tạo ra như các freon…Trong đó nitơ chiếm tỷ lệ cao nhất với khoảng 75%, tiếp theo là oxy: 21%, các khí tự nhiên khác có tỷ lệ thấp như CO2 với 0,03%, acgon 0,93%; các khí hiếm thường là khí trơ như neon có hàm lượng 18ml/ m3 không khí, hêli 5ml/ m3 và kripton 1ml/ 1m3 không khí v.v…Ngoài ra còn có các chất phóng xạ tự nhiên với tỷ lệ rất thấp 6.10-8 …[11]. 7 Trải qua nhiều thế kỷ, hàm lượng các chất khí vốn có trong không khí bị biến động hoặc xuất hiện những loại khí mới do con người tạo ra. Điều đó đã dẫn tới sự ô nhiễm không khí. Người ta đã định nghĩa về ô nhiễm không khí như sau: “Không khí gọi là bị ô nhiễm khi thành phần của nó bị thay đổi hay có sự hiện diện của những chất lạ, gây ra những tác hại mà khoa học chứng minh được hay gây ra sự khó chịu đối với con người”[11]. Khi mà một trong những thành phần khí nói trên của khí quyển tăng lên hay giảm đi đến một mức nào đó - thường là do hoạt động của con người - thì gây nên ô nhiễm không khí, ảnh hưởng xấu đến môi trường sống và các hệ sinh thái của sinh quyển. Những nghiên cứu về sự biến động khí CO2 trong khí quyển Hàm lượng khí CO2 trong khí quyển hiện nay là 0.35% và tỷ lệ này đang có xu hướng gia tăng. Để đánh giá hàm lượng dioxit carbon của không khí trái đất của thời kỳ xa xưa, các nhà nghiên cứu Liên Xô cũ, đã lấy các mẫu băng trong các chỏm núi băng dày 3 400m (có niên đại 160 thiên niên kỷ) ở các độ sâu khác nhau. Kết quả phân tích các mẫu băng Bắc cực nói trên của các nhà khoa học Xô Viết và các mẫu băng ở đảo Grinlen của các nhà khoa học ở Grenoble và Berne của Pháp và Thụy Sỹ đều cho thấy rằng không khí bị nhốt trong các khối băng chứa hàm lượng dioxit carbon là 0.020%, tức 200ppm1. Các giá trị đó thấp hơn 1 /3 so với mức ở thời kỳ tiền công nghiệp (trước cuộc cách mạng công nghiệp cuối thế kỷ 18) là 279 – 280ppm và vào cuối thế kỷ 19, tỷ lệ tăng lên 290ppm. Kết quả phân tích của Đài thiên văn Mauna Loa (trên đảo Ha oai) cho biết hàm lượng CO2 khí quyển năm 1958 là 315ppm. Đến năm 1989 việc phân tích đã cho thấy hàm lượng dioxit carbon đã tăng lên 350ppm và đến năm 1990 là 354ppm. Như vậy, trong thời gian khoảng 1 thế kỷ, nghĩa là từ năm 1850 đến nay, hàm lượng dioxit carbon trong khí quyển đã tăng lên 25%. Việc đo lường loại khí 1 ppm: (percent per millions) 1 phần triệu 8 này trong băng của các cực đới đã cho thấy rõ từ 150 thiên niên kỷ nay chưa bao giờ hàm lượng dioxit carbon trong khí quyển lại tăng lên nhanh đến như vậy. Hiện nay hàm lượng CO2 tăng lên đều đặn mỗi năm 1.4ppm. Người ta ước đoán đến năm 2030, hàm lượng dioxit carbon của khí quyển Trái đất lên tới 600ppm (0.06%) gấp đôi hàm lượng của thế kỷ 19 [11]. Sự tăng cao hàm lượng CO2 trong không khí sẽ dẫn tới nhiều hậu quả do ô nhiễm môi trường. Sự tăng cao này đến một mức độ nào đó sẽ gây hại cho sự sống của con người và sinh vật. Có 2 cứu tinh có khả năng hấp thụ một khối lượng lớn dioxit carbon phát thải vào không khí bởi con người là đại dương và thảm thực vật, nhờ đó mà hàm lượng CO2 làm ô nhiễm không khí đã giảm đi. Trước đây, các nhà khoa học cho rằng một nửa khối lượng dioxit carbon tích tụ trong không khí, phần còn lại do đại dương và cây xanh hấp thụ. Ngày nay, các đo lường của các nhà khoa học đã cho thấy thảm thực vật đã thu giữ 1 trữ lượng CO2 lớn hơn một nửa khối lượng chất khí đó sinh ra từ sự đốt cháy các nhiên liệu hóa thạch trên thế giới. Và từ nguyên liệu carbon này hàng năm thảm thực vật trên Trái đất đã tạo ra được 150 tỷ tấn vật chất khô thực vật. Khám phá này càng khẳng định thêm vai trò của cây xanh: việc trồng nhiều cây xanh làm giảm hàm lượng dioxit carbon khí quyển hay ngược lại việc phá rừng đã làm tăng hàm lượng đó trong khí quyển. Các nguyên nhân gây ra ô nhiễm không khí bởi dioxit carbon và những dẫn liệu có liên quan đến sự biến động CO2 trong khí quyển: - Trong những năm gần đây, các nhà máy công nghiệp và các hoạt động khác của con người trên toàn cầu đã đốt cháy các nhiên liệu hóa thạch (than đá, dầu mỏ và khí đốt) hơn 10 tỷ tấn quy ra than đá trong một năm. Đó chính là nguyên nhân làm gia tăng hàm lượng dioxit carbon trong khí quyển. - Từ những kết quả nghiên cứu của mình, Viện Tài nguyên thế giới (World Ressousces Institute) cho rằng xã hội loài người từ 1860 – 1949 đã thải vào khí quyển khoảng 51 tỷ tấn carbon dưới dạng dioxit carbon thông qua hình thức duy nhất là sử dụng các nhiên liệu hóa thạch. Sau đó nhịp độ thải khí CO2 gia tăng 9 và đạt tới 130 tỷ tấn bổ sung từ 1950 đến 1987. Nếu người ta cộng thêm vào đó khối lượng khí carbonic phát thải do việc đốt phá rừng từ 1860 thì đến năm 1987 khối lượng carbon thải vào khí quyển đạt tới tổng số 241 tỷ tấn chỉ trong vòng hơn một thế kỷ. - Các số liệu nêu lên bởi các cơ quan nghiên cứu của các nước khác nhau, dù được diễn đạt dưới những hình thức và kết quả khác nhau đều khẳng định rằng sự gia tăng hàm lượng CO2 trong khí quyển là một điều xác thực. Hiện nay, người ta ước tính rằng hàng năm việc đốt nhiên liệu hóa thạch đã phát thải vào khí quyển 5,5 tỷ tấn dioxit carbon. - Tỷ lệ phát thải CO2 trên toàn cầu được thống kê như sau: Mỹ và Canada 27%, Liên Xô cũ và Đông Âu 25%, Tây Âu 17%, Trung Quốc 9%, Nhật Bản, Ôxtralia và Niu Zilân 8% và các nước còn lại 14% (theo D.Dubrana, 1991). Các nước khác: Mỹ - Canada: 14% Nhật, Úc, 27% Niuzilân: 8% Liên xô và Tây Âu: 17% Trung Quốc: 9% Đông Âu: 25% Hình1: Sự phân bố phát thải CO2 trên thế giới vào khí quyển (Theo D.Dubrana, 1991) - Mỹ là quốc gia đứng đầu thế giới về gây ô nhiễm không khí bởi CO2 và các loại khí thải khác. Mỹ, Canada và Mêhicô đã tiêu thụ gần 40% năng lượng hóa thạch tiêu thụ trên thế giới. - Tại hội nghị Manila 1995, các quốc gia công nghiệp phương Tây bị tố cáo là thủ phạm gây ô nhiễm môi trường: hàng năm đã phát thải vào khí quyển 23 tỷ tấn khí CO2 phá hoại lớp ôzôn. - Còn ở châu Á, Trung Quốc là nước đứng đầu trong phát thải CO2 và các khí khác vào môi trường (6,6% trong tổng số), tiếp theo đó là Nhật Bản (chiếm 3.9% trong tổng số) [11]. 10 Bảng 1: Lượng phát thải khí CO2 của một số quốc gia trên thế giới (theo World Ressources, 1990 – 1991) Quốc gia Thứ hạng Tỷ lệ % trong tổng số Mỹ 1 17.8 Trung Quốc 4 6.6 Nhật Bản 6 3.9 Inđônêxia 9 2.4 Philippin 18 1.2 Việt Nam 28 0.7 Malaixia 37 0.4 - Hoạt động giao thông vận tải cũng là một nguyên nhân quan trọng làm phát thải khí carbonic và các loại khí khác. Một nghiên cứu cho biết hoạt động của các ôtô Mỹ trong một năm đã phát thải vào không khí khoảng 72 triệu tấn CO2. - Các vụ nổ hạt nhân hay các tên lửa hạt nhân đã đốt cháy một khối lượng ôxy rất lớn và cũng tạo ra một khối lượng dioxit carbon khổng lồ. - Việc đốt rừng làm rẫy và nạn phá rừng ở các nước đang phát triển cùng với nạn cháy rừng ở khắp các Châu lục đã làm phát sinh một lượng dioxit carbon không kém phần quan trọng. - Các vật dụng như tủ lạnh, máy điều hòa nhiệt độ cũng góp phần làm tăng nồng độ CO2 trong không khí. - Hoạt động tự nhiên như phún xuất của núi lửa hàng năm trên thế giới cũng đã làm sản sinh ra một lượng khí CO2 và SO2 lớn. Hồ Nyos ở Cameroon nằm gọn trong miệng núi lửa, làm nước hồ chứa một khối lượng CO2 lớn là 200 triệu m3 vì vậy mà từ nước hồ bốc lên 1 đám mây dioxit carbon phủ quanh hồ, có lần đã làm chết ngạt 1 700 người sống xung quanh hồ và mọi sinh vật khi đi qua. Hồ Monuon ở cách đó 100km, nước hồ sâu 96m và chứa đến 15 triệu m3 dioxit carbon và luôn phát thải vào không khí xung quanh và có lần đã giết chết 37 người sống gần đó [11]. Những nghiên cứu về sự tích lũy carbon trong các hệ sinh thái 11 Theo Schimel và cộng sự, trong chu trình carbon toàn cầu, lượng carbon lưu trữ trong thực vật thân gỗ và trong lòng đất khoảng 2.5Tt2, trong khi đó khí quyển chỉ chứa 0.8Tt. Khí quyển = 760 Tích luỹ 3.3 ± 0.2 Nhiên liệu hoá thạch và SX Ciment Hấp thụ bề mặt 0.7 ± 1.0 Hấp thụ của đại 6.3 ± 0.6 dương 2.3 ±0.8 Sản lượng Hô hấp sơ cấp toàn và cháy Trao đổi cầu = 60 không khí/ đại dương = Thực vât = 500 90 Đất và vật rụng = 2000 = 2500 Rửa trôi = 0.8 Đại dương = 39000 Hữu cơ và khoáng chất Trầm tích = 0.2 chứa C > 6000 Hình 2: Chu trình carbon toàn cầu (Theo Schimel, 2001) Theo chu trình trên, trong tổng số 6.3Gt3 – 6.6Gt lượng carbon thải ra từ các hoạt động của con người, có khoảng 0.7Gt – 1.7Gt được hấp thụ bởi các hệ sinh thái bên trên bề mặt trái đất. Và hầu hết lượng carbon trên trái đất được tích lũy trong sinh khối cây rừng, đặc biệt là rừng mưa nhiệt đới. Từ những nghiên cứu trong lĩnh vực này, Woodwell đã đưa ra bảng thống kê lượng carbon theo kiểu rừng như sau 2 1 terra ton (Tt) = 1012t = 1018g 3 1 giga ton (Gt) = 109t = 1015g 12 Bảng 2: Lượng Carbon tích lũy trong các kiểu rừng (Theo Woodwell, Pecan, 1973) Kiểu rừng Lượng carbon (tỷ tấn) Tỷ lệ (%) Rừng mưa nhiệt đới 340 62.16 Rừng nhiệt đới gió mùa 12 2.19 Rừng thường xanh ôn đới 80 14.63 Rừng phương bắc 108 19.74 Đất trồng trọt 7 1.28 Tổng carbon ở lục địa 547 100 Số liệu bảng 1 cho thấy lượng carbon được lưu giữ trong kiểu rừng mưa nhiệt đới là cao nhất, chiếm hơn 62% tổng lượng carbon trên bề mặt trái đất, trong khi đó đất trồng trọt chỉ chứa khoảng 1%. Điều đó chứng tỏ rằng, việc chuyển đổi đất rừng sang đất nông nghiệp sẽ làm mất cân bằng sinh thái, gia tăng lượng khí phát thải gây hiệu ứng nhà kính. Một nghiên cứu của Joyotee Smith và Sara J.Scherr (2002) đã định lượng được lượng carbon lưu giữ trong các kiểu rừng nhiệt đới và trong các loại hình sử dụng đất ở Brazil, Indonesia và Cameroon, bao gồm trong sinh khối thực vật và dưới mặt đất từ 0 - 20cm. Kết quả nghiên cứu cho thấy lượng carbon lưu trữ trong thực vật giảm dần từ kiểu rừng nguyên sinh đến rừng phục hồi sau nương rẫy và giảm mạnh đối với các loại đất nông nghiệp. Trong khi đó phần dưới mặt đất lượng carbon ít biến động hơn, nhưng cũng có xu hướng giảm dần từ rừng tự nhiên đến đất không có rừng [3]. 13 400 350 300 Carbon (tấn/ha) 250 Trong thực vật 200 Dưới mặt đất 150 100 50 0 Rừng nguyên Rừng đã khai Rừng bỏ hoá Đất Nông Cây trồng Đồng cỏ sinh thác chọn sau nương Lâm kết hợp ngắn ngày chăn thả gia rẫy súc Hình 3: Lượng carbon được lưu giữ trong thực vật và dưới mặt đất theo các kiểu sử dụng rừng nhiệt đới ở Brazil, Cameroon, Indonesia (Joyotee, 2002) Từ dẫn liệu trên, Bảo Huy (2005) đã dùng hàm nửa logarit để mô phỏng sự suy giảm lượng carbon lưu giữ của các kiểu rừng và các loại đất theo quan hệ: y= -188.62Ln(x) + 318.83 với hệ số tương quan rất chặt, R=0.9538 350 Rừng nguyên sinh 300 C a rb o n tro n g th ự c v ậ t (tấ n /h a ) 250 Rừng đã khai thác chọn y = -188.62Ln(x) + 318.83 R2 = 0.9538 200 150 Rừng bỏ hoá sau 100 nương rẫy Đất Nông Lâm kết hợp 50 Đồng cỏ chăn thả gia Cây trồng ngắn ngày súc 0 -50 Các kiểu sử dụng rừng Hình 4: Mô hình hàm 1/2 log biểu diễn sự suy giảm lượng C tích luỹ trong các kiểu sử dụng rừng nhiệt đới ở Brazil, Cameroon, Indonesia (Bảo Huy, 2005) Qua mô hình trên cho thấy ở các kiểu rừng tự nhiên, lượng carbon tích lũy trong thực vật lớn gấp nhiều lần so với các loại hình sử dụng đất nông nghiệp. 14 Hay nói cách khác, sự suy giảm lượng carbon tích lũy trong sinh khối thực vật từ trạng thái rừng nguyên sinh đến đồng cỏ diễn ra rất mạnh. Về vấn đề này, Maine van Noorwijk đưa ra nhận định: ‘‘Một ha đất nông nghiệp thoái hóa hoặc một ha đất đồng cỏ không hấp thụ được dù chỉ là một chút khí carbonic, nhưng nếu chuyển sang canh tác nông lâm, một ha có thể giữ được hơn 3 tấn carbon’’. Vì vậy, cần phải có những giải pháp hữu hiệu để bảo vệ rừng tự nhiên nói chung rừng nhiệt đới nói riêng và những chương trình khuyến khích nông dân sử dụng đất theo hướng nông lâm. Nghiên cứu lượng carbon lưu trữ trong rừng trồng nguyên liệu giấy, Romain Pirard (2005) đã tính lượng carbon lưu trữ dựa trên tổng sinh khối tươi trên mặt đất, thông qua lượng sinh khối khô (không còn độ ẩm) bằng cách lấy tổng sinh khối tươi nhân với hệ số 0.49, sau đó nhân sinh khối khô với hệ số 0.5 để xác định lượng carbon lưu trữ trong cây[1]. Những nghiên cứu về phương pháp xác định carbon trong sinh khối Carbon được xác định thông qua việc tính toán sự thu nhận và điều hoà CO2 và O2 trong khí quyển của thực vật bằng cách phân tích hàm lượng hoá học của carbon, hydro, oxy, nitơ và tro trong 1 tấn chất khô. Ví dụ đối với cây Vân sam hàm lượng kg/1 tấn chất khô lần lượt là: C = 510,4; H = 61,9; O = 408,0; N = 5,3 và tro = 14,4. Từ đây tính được lượng CO2 mà loài này hấp thụ và lượng O2 mà loài này điều hoà trong khí quyển ứng với 1 tấn chất khô. (Below (1976), dẫn theo Nguyễn Văn Thêm (2002)). Để tạo được 510.4 kg carbon, cây rừng cần phải hấp thụ 1 lượng CO2 được xác định theo phương trình hóa học sau : CO2 = C + O2 = 510.40 + (510.40 * 2.67) = 510.40 + 1362.77 = 1873.17kg. Tương tự, trong quá trình hình thành nên 61.9kg hydro, cây rừng đã sản xuất một lượng oxy là : H2O = H2 + 1/2 O2 = 61.90 + (61.9*8) = 61.90 + 495.20 = 557.10kg 15 Từ kết quả tính toán ở trên, ta được: Để tạo ra 01 tấn chất khô, cây rừng đã hấp thụ 1873.17kg CO2 và thải ra khí quyển (1362.77+495.20) – 408.00 = 1449.97kg O2 Như vậy, để tạo thành 01 tấn sinh khối khô tuyệt đối, cây rừng đã sử dụng khoảng 1.87 tấn CO2 và thải vào khí quyển 1.5 tấn O2 tự do. Điều đó cho thấy rằng rừng là một ‘‘nhà máy xanh’’ khổng lồ sản xuất ra ôxy tự do cần thiết cho con người và mọi sinh vật sống khác trên trái đất này. Như vậy, dựa vào lượng carbon trong sinh khối thực vật, chúng ta xác định được lượng CO2 mà cây hấp thụ được trong không khí. Sự hình thành thị trường CO2 Cùng với sự phát triển kinh tế - xã hội, những hoạt động của con người ngày càng gia tăng đã và đang dẫn đến những tác động tiêu cực đối với hệ thống khí hậu toàn cầu. Nhận thức được vấn đề này, tại hội nghị thượng đỉnh về môi trường và phát triển tại Brazil năm 1992, 155 quốc gia đã ký kết Công ước khung của Liên hợp quốc về biến đổi khí hậu (UNFCCC) Tại hội nghị các bên tham gia UNFCCC lần thứ 3 tổ chức tại Kyoto, Nhật Bản tháng 12 năm 1997, Nghị định thư của công ước đã được thông qua (gọi là Nghị định thư Kyoto) và đã thiết lập một khuôn khổ pháp lý mang tính toàn cầu cho các bước khởi đầu nhằm kiềm chế và kiểm soát xu hướng gia tăng phát thải khí nhà kính, đưa ra mục tiêu giảm 6 loại khí nhà kính4 và thời gian thực hiện cho các nước phát triển. Đặc biệt nghị định thư đã đưa một số cơ chế linh hoạt nhằm giúp cho bên bị ràng buộc bởi các cam kết có thể tìm giải pháp giảm khí phát thải ra bên ngoài phạm vi địa lý của quốc gia mình với chi phí chấp nhận được. 4 Các loại khí nhà kính bao gồm: 1. Dioxit carbon (CO2), 2. Metan (CH4), 3. Oxit nitơ (N2O), 4. Hydrofluo carbon (HFCs), 5. Perfluoro carbon (PFCs), 6. Sunfua hexafluorit (SF6) 16 Các cơ chế này bao gồm: Cơ chế đồng thực hiện (Jiont Implementation - JI); Cơ chế buôn bán quyền phát thải (International Emissions Trading - IET); Cơ chế phát triển sạch (Clean Development Mechanism - CDM). Nghị định thư Kyoto với cơ chế phát triển sạch - CDM - mở ra cơ hội cho các nước đang phát triển trong việc tiếp nhận đầu tư từ các nước phát triển để thực hiện các dự án lớn về trồng rừng, phục hồi rừng, quản lý bảo vệ rừng tự nhiên, hạn chế tình trạng chuyển đổi mục đích sử dụng đất từ đất lâm nghiệp sang đất nông nghiệp, thúc đẩy sản xuất nông nghiệp theo hướng nông lâm kết hợp...góp phần phát triển đất nước mình theo hướng bền vững. Nhiều nguyên tắc của tiếp cận hệ sinh thái được tán thành ở hội nghị Đa dạng sinh học (CBD 2000) đã xác định sự quan tâm của xã hội đã tăng lên liên quan tới CDM. Việc tiếp cận này đã nhận ra rằng cộng đồng địa phương là một phần không thể thiếu được trong hệ sinh thái rừng và cần phải tôn trọng quyền và những mối quan tâm của họ. Nó giúp cho người dân địa phương có thể có những thuận lợi hơn trong thị trường mới với nhiều cơ hội về nhu cầu gỗ và lâm sản ngoài gỗ ở các quốc gia đang phát triển được chứng nhận dịch vụ gỗ và môi trường không có carbon (Scheer, 2002). Trong các dịch vụ môi trường mà những cộng đồng vùng cao có thể được đền bù (hấp thụ carbon, bảo vệ vùng đầu nguồn và bảo tồn đa dạng sinh học) thì cơ chế đền bù cho thị trường carbon là cao hơn cả, thậm chí rừng carbon được xem là một đóng góp quan trọng trong giảm nghèo [13]. Các kế hoạch đền bù carbon hiện cũng đang tăng lên nhanh chóng. Bass (2000) tổng kết có 30 kế hoạch trong năm 2000, nhưng đến năm 2002 đã có đến 75 kế hoạch như vậy (Landell – Mills, 2002), chính vì vậy, Smith và Scherr (2002) cho rằng có tiềm năng sinh kế từ các dự án rừng carbon. Tuy nhiên khái niệm trao đổi carbon vẫn đang được tranh luận, nhiều nhóm nghiên cứu môi trường cho rằng đó chính là kẽ hở cho phép các nước công nghiệp tiếp tục gây ô nhiễm thay vì tiến hành những biện pháp tốn kém để kiểm soát mức độ gây ô nhiễm của họ (RUPES). Tuy vậy “trao đổi carbon” là một 17 giải pháp có khả năng thực thi và RUPES đang tìm kiếm các cơ hội cho việc thực hiện trao đổi carbon nhằm đền bù cho những người nông dân vùng cao châu Á, người đóng vai trò bảo vệ tài nguyên, những cộng đồng đó sẽ được chuẩn bị tốt hơn để hưởng lợi từ việc trao đổi carbon, khi cơ chế này trở nên khả thi hơn so với những cộng đồng mà ở đó chưa có bất kỳ loại cơ chế đền bù nào (Chandler). Trao đổi carbon là một chiến lược nhờ đó các công ty ở các nước công nghiệp có thể hỗ trợ tài chính cho các dự án nhằm lưu giữ lại các loại khí nhà kính trong sinh khối rừng để cân bằng lượng carbon mà họ phát thải ra. Trên cơ sở này hình thành khái niệm rừng carbon (Carbon Forestry), đó là các khu rừng được xác định với mục tiêu điều hoà và lưu giữ khí carbon phát thải từ công nghiệp. Khái niệm rừng carbon thường gắn với các chương trình dự án cải thiện đời sống cho cư dân sống trong và gần rừng, đang bảo vệ rừng. Họ là những người bảo vệ rừng và chịu ảnh hưởng của sự thay đổi khí hậu toàn cầu, do đó cần có sự đền bù, chi trả thích hợp, có như vậy mới vừa góp phần nâng cao sinh kế cho người giữ rừng đồng thời bảo vệ môi trường khí hậu bền vững trong tương lai, hay nói cách khác là các hoạt động nhằm tích lũy carbon dựa vào cộng đồng chỉ có thể thành công nếu như có một cơ chế cụ thể để duy trì và bảo vệ lượng carbon lưu trữ gắn với sinh kế của người dân sống gần rừng [3]. 1.2 Trong nước Việt Nam là một nước có tiềm năng để thực hiện việc giảm khí phát thải. Hiện tại, Việt Nam không được xếp vào phụ lục 1 của thế giới, nghĩa là việc phát thải CO2 vào khí quyển còn quá nhỏ so với mặt bằng chung của thế giới, nên chưa bắt buộc phải giảm. Đây chính là cơ hội để các nước phát triển đầu tư vào các dự án phát triển kinh tế Việt Nam, đặc biệt là các dự án CDM, để họ có thể nhận được chứng chỉ môi trường. Là một nước đang phát triển, Việt Nam nhanh chóng tham gia cam kết với các tổ chức quốc tế, như ký Công ước khung, Nghị định thư Kyoto, tham gia các dự án CDM, thành lập các cơ quan đầu mối quốc gia...tức là đủ các điều kiện 18 theo quy định của thế giới về việc xây dựng và thực hiện các dự án tiềm năng về CDM trong các lĩnh vực: Bảo tồn và tiết kiệm năng lượng; Chuyển đổi sử dụng nhiên liệu hóa thạch; Thu hồi và sử dụng CH4 từ rác thải và khai thác mỏ quặng; Trồng rừng...Bên cạnh đó, trong những năm gần đây, Việt Nam đã có những nổ lực thực hiện một số nghiên cứu và hoạt động liên quan đến vấn đề biến đổi khí hậu và CDM. Qua đó đã thu được một số dẫn liệu quan trọng như sau: - Ba nguồn khí nhà kính (KNK) chính ở Việt Nam là năng lượng, nông nghiệp, thay đổi sử dụng đất và lâm nghiệp, trong đó thay đổi sử dụng đất và lâm nghiệp chiếm 50,5 và 18,7% tổng phát thải quốc gia. Theo kết quả kiểm kê khí nhà kính (KNK) quốc gia năm 1994 ở Việt Nam, tổng phát thải KNK là 103.8 triệu tấn CO2, bình quân theo đầu người vào khoảng 1.4 tấn [6]. - Ước tính trong vòng 2 thập kỷ tới, mức phát thải của các nước đang phát triển sẽ vượt mức phát thải của các nước phát triển. Một trong những vấn đề gay cấn nhất để đối phó với biến đổi khí hậu là làm thế nào để giảm sự tăng phát thải KNK từ các nước đang phát triển. Trong hoàn cảnh đó, CDM có thể đóng góp vào việc giảm phát thải ở các nước đang phát triển bằng cách đưa ra khuôn khổ để thực hiện các dự án hợp tác giữa các nước đang phát triển và phát triển, các hoạt động trồng mới và tái trồng rừng đã được quyết định thuộc các dự án CDM. - Các kết quả nghiên cứu chiến lược quốc gia về CDM, trong lĩnh vực thay đổi sử dụng đất và lâm nghiệp, thì tiềm năng hấp thụ KNK của rừng vào khoảng 52,2 triệu tấn CO2 với chi phí giảm thấp, dao động từ 0,13USD/tấn CO2 đến 2,4USD/tấn CO2 trong khi chi phí để giảm thấp CO2 trong lĩnh vực năng lượng dao động từ 22,3USD/tấn CO2 đến 154,22USD/tấn CO2[6]. - Trong thời gian đến cần nâng cao nhận thức cộng đồng về CDM ở cấp quốc gia và địa phương, xác định các chỉ tiêu và chỉ số phát triển bền vững với các ngành ưu tiên như năng lượng và lâm nghiệp để xây dựng dự án CDM; đồng thời nghiên cứu về tiềm năng bán carbon của các dự án có triển vọng cho những quốc gia có nhu cầu. 19 Do thị trường mua bán giảm phát thải khí nhà kính còn quá mới mẻ, các doanh nghiệp thiếu thông tin về thị trường này, do đó mặc dù tiềm năng thị trường Việt Nam là rất lớn, nhưng còn có quá ít các doanh nghiệp tham gia. Đã đến lúc Nhà nước phải phổ biến rộng rãi hơn, cung cấp nhiều thông tin hơn cho các nhà doanh nghiệp để họ có thể cân nhắc khi tham gia thị trường. 1.3 Thảo luận về tổng quan nghiên cứu Điểm qua kết quả nghiên cứu những vấn đề có liên quan đến CO2 và thị trường carbon trên thế giới và trong nước, chúng tôi nhận thấy rằng: - Việc định lượng lượng CO2 mà rừng hấp thụ là vấn đề khá phức tạp, liên quan đến quá trình quang hợp và hô hấp ở thực vật, cũng như việc xác định tăng trưởng và sự đào thải của cây rừng theo thời gian, vì thế phần lớn các nghiên cứu mới chỉ tập trung vào xác định lượng carbon tích lũy trong thực vật tại thời điểm nghiên cứu. - Trên thế giới, các nghiên cứu mới chỉ tập trung vào việc đánh giá lượng carbon lưu trữ trong một số kiểu sử dụng đất, một số loài cây rừng trồng mà chưa có đánh giá cụ thể đối với rừng tự nhiên. - Thị trường carbon đã và đang diễn ra rất sôi động trên thị trường thế giới, đặc biệt là ở châu Âu. Tuy nhiên việc mua bán này đang dựa trên cơ sở chi phí hạn chế khí phát thải mà chưa có cơ sở khoa học trong việc tính toán năng lực hấp thụ CO2 của rừng tự nhiên. - Trong nước, mặc dù Việt Nam tham gia nghị định thư Kyoto nhưng vấn đề này hiện đang còn bỏ ngỏ, thiếu các thông tin cũng như cơ sở khoa học, phương pháp tính toán, dự báo lượng CO2 hấp thụ bởi thảm phủ của quốc gia làm cơ sở tham gia thị trường carbon toàn cầu. - Các doanh nghiệp trong nước chưa tích cực tham gia thị trường này bởi nhiều lý do: thiếu thông tin, thiếu cơ sở khoa học cũng như hành lang pháp lý, cơ chế cho hoạt động này. 20
DMCA.com Protection Status Copyright by webtailieu.net